Nghe Tiểu La nhắc nhở, Hác Mộc lúc này mới kịp nhận ra cảm giác quái lạ của mình từ đâu mà ra.
Đồ ăn trên bàn hôm nay, tuy không phải đồ gì cao cấp quý hiếm, nhưng tất cả là đều là đồ bồi bổ.
Bồi...... Bổ cho ai?
Cậu vô thức nghiêng đầu, nhìn về phía Lộ Chiêu Hành.
Khi Lộ Chiêu Hành nhìn đến đồ ăn sắc mặt đã không được tốt lắm, nhận ra ánh mắt Hác Mộc dừng ở trên người mình, sắc mặt lập tức đen xuống.
Hác Mộc:......
Không phải là thật đấy chứ?
Mặc dù cậu vẫn luôn còn nghi ngờ, nhưng tinh thần của Lộ Chiêu Hành mấy ngày nay rất tốt, hoàn toàn không nhận ra dánh vẻ bị ảnh hưởng.
Là cậu không được chu đáo lắm sao?
Hác Mộc dường như nhìn thấy trong lòng mình có kẻ tiểu nhân dang đưa tay ôm lấy ngực mình: cắn rứt lương tâm!
Quả nhiên phóng ra tin tức tố sẽ khiến cơ thể mệt mỏi!
Cậu liếc nhìn Tiểu La trách cứ.
Loại chuyện như vậy sao có thể nói thẳng ra như thế?
Trong lòng Hác Mộc đã tự động đem từ "hai người" của Tiểu La tắt tiếng.
Cậu cầm đũa lên trước, nhìn người nào đó đang im lặng nói: "Ăn cơm đi anh. Em hơi đói bụng rồi."
"......"
Lộ Chiêu Hành nhìn cậu mội cái, giống như đã thỏa hiệp, ngồi xuống cầm chén, nhưng tốc độ rất chậm chạp.
Hác Mộc lén lút nhìn, gắp miếng thịt dê cho mình trước, mùi thơm nồng trong miệng, bên ngoài giòn bên trong mềm, mắt cậu sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tui-bi-ke-thu-dau-hieu/1956619/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.