Trong lòng Hác Mộc rung động.
Hiện tại Lộ Chiêu Hành ở trước mặt cậu, đứng kế bên giường, một tay chống mép giường, tầm mắt đang nhìn cậu, trong đôi mắt dịu dàng như nước phản chiếu hình bóng của cậu.
Mặc dù hắn đang cười, nhưng trong đôi mắt ấy lộ ra vài phần cô đơn, thậm chí như đang khẩn cầu, cứ như hắm đối với người trước mặt mình, yêu hèn mọn đến tận xương tủy.
Hác Mộc không thể nói rõ trong lòng mình là mùi vị gì, chỉ cảm thấy Lộ Chiêu Hành thế này làm cho người ta rất đau lòng.
Bàn tay bên cạnh người cậu di chuyển, vừa định đưa tay lên, thì thấy nụ cười trên khóe môi Lộ Chiêu Hành thay đổi.
Trở nên rất lạnh nhạt, cũng rất ấm áp, giống như nắng trong tuyết trắng, xua hết tất cả vẻ lo lắng ban nãy.
Lộ Chiêu Hành nói: "Lời thoại tiếp theo là thế này phải không?"
"......"
Hác Mộc chửi thề trong lòng.
Ảnh đế không hổ danh là ảnh đế!
Vừa mở miệng ra đã diễn xuất, còn có thể nhập vai rất tự nhiên.
Hác Mộc không thể không thừa nhận mình bị đả kích rồi, lúc nào cũng thua người này cũng không phải không có lý do.
Cậu bất ngờ nói: "Em nghĩ anh đi đóng phim thần tượng chắc hot lắm luôn."
Lộ Chiêu Hành nói: "Tại sao?"
"Vì anh rất dễ lừa người ta."
Không riêng khuôn mặt, còn có diễn xuất.
Đối với đánh giá của cậu, Lộ Chiêu Hành chỉ cười một cái: "Có bao giờ anh lừa em đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tui-bi-ke-thu-dau-hieu/1956617/chuong-24.html