Bệnh viện tư nhân Lăng thị.
Lúc Tô Nguyên tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau.
“Em tỉnh rồi?” Thẩm Thụy thuần thục đưa ống hút đến bên miệng Tô Nguyên: “Này, uống nước đi.”
Ngủ quá lâu, môi Tô Nguyên có hơi khô.
Thẩm Thụy thấy cậu nhìn chằm chằm vào chiếc bình giữ nhiệt màu vàng có hình con vịt nhỏ, mỉm cười áy náy.
“… Anh không cẩn thận làm vỡ cái trước đó mất tiêu.”
Lúc biết tin Tô Nguyên bị người khác bắt cóc, hắn không thể cầm chắc được nên chỉ có thể mua một chiếc tương tự.
Tô Nguyên chớp chớp mắt: “Cái này cũng đẹp lắm.” [Vì vậy anh không cần áy náy đâu.]
“Cốc cốc…”
Có tiếng gõ cửa.
Thanh niên thanh tú nhẹ nhàng đi vào, trên mặt mang theo nụ cười: “Thẩm Thụy, cậu đi làm việc trước đi, chuyện này giao cho tôi.”
Tô Nguyên nghi ngờ nhìn đối phương.
“Đây là bạn của anh, Du Châu.” Thẩm Thụy đặt bình giữ nhiệt lên đầu giường, giới thiệu cho Tô Nguyên.
Sau đó cười nói: “Anh đi nấu cơm, sợ em buồn nên kêu cậu ta qua giết thời gian với em.”
Thẩm Thụy đứng dậy, vỗ vai Du Châu rồi đi vào phòng bếp.
Rất nhanh trong phòng bếp vang lên tiếng nước chảy và tiếng thái thịt.
“Chào cậu Tô Nguyên, tôi là Du Châu.” Du Châu ngồi xuống, nhìn qua đống đồ ăn vặt trên đầu giường: “Cậu ăn hạt không?”
Tô Nguyên lắc đầu.
Hàng mi dài khẽ chớp, làn da trắng như bạch ngọt càng khiến người đẹp thêm phần mỏng manh, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-duoc-ban-cung-phong-cuu-vot/2889578/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.