Hôm nay cuối thu mát mẻ, bầu trời xanh thẳm.
Giờ nghỉ trưa đã trôi qua từ lâu nên học sinh lui tới trên sân trường ít đi rất nhiều.
Không khí ở đại học Thanh Bắc vô cùng an tâm, hầu hết sinh viên đều có ý thức tự giác, không phải đang học thì cũng ngồi trong lớp tự học, rất ít người dạo trên đường ngoại trừ các cặp đôi.
Tô Nguyên mặc một chiếc áo khoác dài màu trắng cùng với một chiếc quần thể thao cùng màu.
[Hừm… Màu trắng trông béo nên từ giờ mình sẽ mặc đồ màu này.]
Thẩm Thụy cố gắng đè khóe miệng để không cười.
“Bé Quýt….”
“Nhóc Tám…”
Tô Nguyên quen cửa quen nẻo đi đến nơi mà hai con mèo thường lui tới rồi bắt đầu gọi tên chúng.
Đây là con đường cậu phải đi qua nếu muốn trở về ký túc xá, những khu khác cậu ít khi lui tới nên chỉ biết mỗi hai con mèo này.
“Meo?”
Một con mèo trắng với chỏm đen trên đầu chui ra từ một bụi cây, nó rủ những vụn cỏ khỏi người, bộ lông lấp lánh dưới ánh nắng.
Sau khi khoe khoang vẻ đẹp của mình, Nhóc Tám chạy nhanh đến bên cạnh Tô Nguyên, vừa kêu vừa dụi quanh hai chân cậu, hoàn toàn không có sự cảnh giác thuộc về loài mèo. Bằng mắt thường cũng có thể thấy nó rất thích tên động vật hai chân này.
Tô Nguyên tươi cười rạng rỡ xoay người vươn tay: “Thụy Thụy…” [Pate.]
Trong mắt Thẩm Thụy hiện lên ý cười, hắn sải bước lại gần Tô Nguyên.
“Meo!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-duoc-ban-cung-phong-cuu-vot/2889572/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.