Editor: tè ré re
---
Trong phòng yên tĩnh đến mức cảm giác có chút quỷ dị, mùi máu tươi tràn ngập trong không khí làm Lê Thầm không nhịn được mà nhíu mày, ánh mắt cậu gắt gao dán chặt nhìn xuống người đang nằm trên nền đất, ánh đèn mông lung nhợt nhạt chiếu xuống đỉnh đầu, đối phương không nhúc nhích gì mà chỉ nằm yên ở đó.
Lê Thầm cố gắng từng chút một dùng sức hít thở, cậu cảm giác như hai chân của mình như bị rót chì, không thể bước nổi dù chỉ là nửa bước chân. Đôi đồng tử đen láy vốn đã quen với bóng tối gần như có thể nhận ra đối phương ngay, nhưng lý trí cậu không cho phép mình chấp nhận nên cậu chỉ đứng yên ở đó, nhìn chằm chằm bóng người trên mặt đất thật lâu.
Cánh môi của run rẩy như quên cả thở, đến khi đại não thiếu oxy, phổi phát ra tín hiệu cầu cứu thì Lê Thầm mới lấy lại tinh thần, cậu hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhấc chân đi về phía Thời Tễ.
Mỗi một bước đi, cậu lại cảm thấy trái tim của mình đập mạnh hơn một chút, cơ bắp toàn thân không tự giác mà run rẩy. Cậu căn bản không ý thức được hiện tại sắc mặt của mình khó coi đến mức nào, âm thanh hô hấp trở nên đứt quãng, Lê Thầm dừng bên cạnh Thời Tễ, giây tiếp theo, cả người cậu mất khống chế mà mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống cạnh bên người đàn ông.
Trong bóng đêm Thời Tễ nằm giữa vũng máu, hai tay còn nắm chặt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3743949/chuong-90.html