Editor: tè ré re
---
"Thời tiên sinh, tôi đã tìm được người khôi phục bức ảnh mà ngài yêu cầu."
Trong văn phòng rộng lớn, Thời Tễ đang đứng trước cửa sổ sát đất nghe người phía sau nói thì quay người lại, Nghiêm Quảng Thịnh vừa lúc đem một phong thư tới trước mắt hắn.
Sau khi cầm lấy Thời Tễ rút vật trong phong thư ra, chỉ thấy tấm ảnh chụp mơ hồ trước đó đã được xử lý kỹ thuật nhưng vẫn không nhìn được quá rõ ràng.
Nghiêm Quảng Thịnh ở một bên sợ Thời Tễ hiểu lầm nên vội vàng giải thích: "Đây đã là kỹ thuật khôi phục hình ảnh hiện đại nhất rồi, ảnh chụp của ngài đưa tôi độ khó quá cao, chúng tôi đã..."
Ông ta còn chưa nói xong thì đã bị Thời Tễ vung tay cắt ngang lời nói, hắn cụp mắt nhìn chăm chú bức ảnh trong tay, ánh mắt tập trung ở hai đứa bé đứa ở rìa bức ảnh.
Hai đứa trẻ thoạt nhìn có vẻ trạc tuổi nhau, hai bàn tay nhỏ bé đan chặt.
Một trong hai đứa trẻ đúng thật là Lê Thầm khi còn nhỏ, mà đứa bé đứng bên cạnh Lê Thầm kia cao hơn Lê Thầm một chút, thân hình cậu ta hơi hướng ra ngoài như là muốn đem Lê Thầm bảo hộ phía sau lưng.
"Nhưng mà Thời tiên sinh, bức ảnh này từ đâu ra vậy ?" Nghiêm Quảng Thịnh đột nhiên nói: "Hình như tôi thấy trong bức ảnh có giáo sư Tần Tần Triết."
Thời Tễ nghe ông ta nói như vậy thì quay lại nhìn Nghiêm Quảng Thịnh, ánh nắng chiếu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592689/chuong-47.html