Editor: tè ré re
---
Ánh mắt Lê Thầm gần như dán chặt vào Thời Tễ, đôi môi cậu mím chặt đến trắng bệch, âm thanh xung quanh không thể hiểu được mà dần nhỏ đi, chỉ có hô hấp của Thời Tễ và chính mình là rõ ràng nhất.
"Mời bệnh nhân số 36 vào phòng khám."
"Mời bệnh nhân số 36 vào phòng khám."
"Mời..."
Thông báo ở đại sảnh vang lên, âm lượng lớn đột ngột làm Thời Tễ bừng tỉnh, hắn chớp mắt, dời mắt khỏi đôi mắt xanh lam của thiếu niên trước mặt, trong lòng không khỏi rung động.
Hắn ngước mắt lên, cố ý chuyển chủ đề: "Gọi cậu đấy, cậu đi đi."
Nói xong, Thời Tễ đang định đứng dậy, nhưng giây tiếp theo, cánh tay của hắn lập tức bị Lê Thầm tóm lại.
"Trả lời em trước."
Thiếu niên nhìn thẳng vào hắn, dùng lực nhẹ kéo Thời Tễ về lại trên ghế, cậu vài bước mà tiến gần, áp vai mình vào vai người đàn ông, bộ dáng nếu Thời Tễ không trả lời được câu hỏi của cậu thì sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Cậu chỉ muốn mở cái miệng cứng rắn của Thời Tễ ra, xé nát mọi lời nói dối và trốn tránh của hắn, cậu muốn nghe lời nói thật giấu sâu trong nội tâm của Thời Tễ.
Đầu của Lê Thầm từng chút một đến gần hơn, đôi mắt Vụ Lam Sắc của cậu dường như tối đi một chút, ánh sáng từ ngọn đèn sợi đốt chiếu lên làn da trắng nõn của cậu, trong mắt cậu phản chiếu vẻ kinh ngạc của anh trai mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592682/chuong-40.html