Phương Khả Mông chưa kịp phản ứng lại với việc Diệp Lệnh Úy bỗng nhiên đòi đổi chỗ. Anh để bút xuống, cười nói với cậu: "Bạn Diệp Lệnh Úy, có thể cho thầy một lý do không?"
Diệp Lệnh Úy nhìn Phương Khả Mông hai giây, sau đó cậu chớp mắt, che giấu đi vẻ mặt u ám: "Không phải thầy mong em đổi chỗ ngồi sao?"
Phương Khả Mông: "..."
"Tuy thầy có nói thế, nhưng không phải em từ chối rồi sao?" Phương Khả Mông nói, "Thế nên thầy muốn nghe thử lý do của em."
Diệp Lệnh Úy buông hàng mi xuống.
"Chỗ đó có người làm phiền em học tập..."
"Ai làm phiền em học hành?" Không biết có phải do cảm nhận sai chỗ nào không mà Phương Khả Mông có cảm giác mình đang nói chuyện với bạn nhỏ mẫu giáo, bất giác dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con nói chuyện với cậu.
"Phí Lan ạ."
Nghe thấy tên Phí Lan, Phương Khả Mông chợt bị nghẹn lời, hạng nhất của lớp làm phiền em học tập? Nói ra đến ma cũng chả tin.
Nhưng ngay sau đó, Diệp Lệnh Úy tung một quả bom ra, nổ đùng khiến Phương Khả Mông hoa cả mắt, huyết áp vọt lên.
"Cậu ta yêu đương, phiền lắm." Diệp Lệnh Úy nói.
Phương Khả Mông đang bưng ly nước lên uống để bình tĩnh lại, chưa kịp nuốt xuống đã sặc ngang. Anh hỏi Diệp Lệnh Úy: "Em nghe ai nói thế?"
"Em thấy đó." Diệp Lệnh Úy nói như thật, Phương Khả Mông không nghi ngờ nữa, tin ngay.
Dù gì giai đoạn này thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tat-ca-moi-nguoi-bat-dau-yeu-quy-toi/2993086/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.