Edit: Dii
_______________
Cao Lâm Hạo cũng dễ dỗ lắm, bước vào lớp là cười toe toét ngay. Sau khi ngồi xuống, cậu ta móc một cây kẹo sữa từ trong túi ra ném lên bàn Diệp Lệnh Úy: “Tiện tay nên mua á, cho cậu.”
Diệp Lệnh Úy cười, cầm kẹo lên lột vỏ ra rồi nhét vào miệng, nói lúng búng: “Cậu quen Phí Lan bao lâu rồi?”
“Cũng mấy năm rồi.” Cao Lâm Hạo dựa lên cửa sổ, bắt chéo hai chân: “Tính từ ngày đầu tiên chơi với nhau thì cũng cỡ sáu năm.”
“Trông hai người thân lắm.” Diệp Lệnh Úy nhìn Cao Lâm Hạo, thong dong nói một câu.
“Chứ sao, tôi với anh Lan là…” Cao Lâm Hạo nói được một nửa mới thấy đề tài này bắt đầu sai sai. Cậu ta giật bắn người, cứ như mông bị lửa sém vậy. Cậu ta nhìn Diệp Lệnh Úy nhướng mày với mình, hẳn là đang muốn hỏi tội cậu ta.
“Diệp Lệnh Úy, cậu nghĩ gì thế hả? Tôi với anh Lan… không dám không dám, tôi không xứng đâu.”
Cậu ta còn chả đáp ứng được điều kiện “xinh đẹp” kia của Phí Lan, cậu ta chỉ được coi là siêu ngầu mà thôi.
Diệp Lệnh Úy: “Hờ.”
Cao Lâm Hạo: “Cậu rảnh quá nên mới tìm chuyện chơi vậy đó. Anh Lan chiều chuộng cậu quá rồi.”
“Cơ mà, cuối tuần này có hội thao…”
“Cậu từ chối vụ chạy 5000m kia chưa?”
Cao Lâm Hạo: “…”
Hoàn toàn không thể từ chối được, lớp phó thể dục mặt dày gần chết, nhờ đó mà có thể lấp đầy hết tất cả hạng mục trong đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tat-ca-moi-nguoi-bat-dau-yeu-quy-toi/2993039/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.