Lương Quyết Thành thiếu chút nữa muốn điên rồi.
Tình trạng của anh đều dọa đến Tiễn Ý Ý.
Cú điện thoại kia liền để Lương Quyết Thành liên tưởng đến một vài chuyện không tốt lắm, toàn thân gắt gao căng cứng lại, tay nắm chặt thành quyền, móng ngăn ngắn ngủi đều muốn đâm sâu vào trong da thịt.
Tiễn Ý Ý vô cùng bất an.
Lúc ấy cô hỏi rõ ràng xong liền giúp Lương Quyết Thành cúp điện thoại, hai người đến cả áo khoác cũng không lấy, thậm chí còn không kịp gọi Lưu thúc đến đón người, trực tiếp xuống lầu gọi xe chạy thẳng đến bệnh viện trung tâm.
Lương Quyết Thành mặc một chiếc áo T-shirt mỏng manh, cả người căng thẳng, Tiễn Ý Ý lo lắng nắm tay anh, thật cẩn thật đem móng tay anh tách ra khỏi lòng bàn tay.
Lòng bàn tay của anh đã hằn lên mấy vết màu đỏ, đều là bởi vì anh dùng lực quá lớn mà tạo nên.
Tiễn Ý Ý chỉ có thể đem tay mình nhét vào trong lòng bàn tay của anh, miễn cho khi anh vô thức nắm chặt tay lại làm tổn thương đến chính mình.
“Bác tài, phiền bác chạy nhanh hơn một chút ạ.”
Tiễn Ý Ý không dám khuyên Lương Quyết Thành cái gì.
Bây giờ có nói cái gì cũng vô dụng.
Trêи thế giới này không ai là có thể cảm nhận được chính xác tâm tình của người khác cả, chỉ có khi đem mình đặt cùng vào hoàn cảnh của người đó mới có thể cảm thụ được tất cả.
Tiễn Ý Ý với mẹ Lương chỉ gặp nhau có vài lần, quan hệ cũng chỉ có thể nói là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-nhan-nuoi-nhan-vat-phan-dien-thoi-nien-thieu/779360/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.