Mục Loan Loan đang nghiêm túc suy xét chuyện nàng có nên đưa Long tiên sinh ra sân trong viện phơi nắng hay không.
Tuy rằng trước kia nàng không có kinh nghiệm chăm sóc... hư long, nhưng Long tiên sinh hiện tại là nửa hình rồng, nàng nghĩ đến so với mấy người thực vật ở hiện đại cũng không khác biệt lắm, chẳng qua thân thể Long tiên sinh cường tráng hơn so với bọn họ một chút, chịu thống khổ cũng nhiều hơn bọn họ một chút.
Trước kia nàng đã từng tham gia làm tình nguyện, những người mà thân thể sau khi bị thương trở nên tàn tật, nếu một thời gian dài không ra khỏi cửa, sẽ sinh ra chướng ngại về tâm lý.
"Ta phải tự mình làm một cái xe lăn mới được." Mục Loan Loan thấp giọng nói, nàng không biết ở thế giới này có loại đồ vật giống như xe lăn hay không, nhưng cái đuôi của Long tiên sinh đã đứt, về sau tỉnh lại, xem chừng chân sẽ để lại di chứng, có lẽ đi lại cũng không thuận tiện.
Bạo quân nghe nàng nói cái gì mà "xe lăn", tuy không rõ đó là thứ gì, nhưng theo như trực giác của hắn, cái gọi là "xe lăn" này nhất định có liên quan đến mình, miệng vẫn còn tràn ngập vị ngọt của Bách Trân Quả, trong lòng lại dâng lên một tia chua xót.
Đây là loại trái cây mà hắn từng ghét ăn nhất.
Long tiên sinh chậm rãi thu hồi thần thức, chịu đựng cái cảm giác nói không nên lời kia, hắn điều động toàn bộ linh lực trong cơ thể, muốn đem Nguyên Hạch đã vỡ vụn thành nhiều mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/779410/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.