Nhiệt độ ban đêm giữa tháng mười giảm xuống hơi thấp, cung điện to như vậy lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Màn đêm góp phần phóng đại tất cả thanh âm của sự đau đớn, sắc mặt bạo quân trắng bệch, vảy trên khắp cơ thể phập phồng lên xuống cùng với hoa văn màu đỏ đen lúc ẩn lúc hiện, những chiếc vảy khô vàng bong tróc ra cùng với hỗn tạp mủ huyết rớt ở trên giường ngọc, âm thanh phát ra tuy rất nhỏ nhưng chói tai vô cùng.
Nguyên thần tổn thương, linh lực cạn kiệt, chỉ áp chế đau đớn và sự nguyền rủa đã buộc hắn phải hao phí gần như toàn bộ sức lực và tinh thần, mỗi ngày chỉ có thể thoát khỏi nguyền rủa một chút, dựa theo tốc độ này, ngay cả việc tỉnh lại hắn cũng phải mất ít nhất ba năm.
Vì sự ăn mòn tạm thời làm tê liệt toàn thân khiến hắn không thể động đậy, đám sâu đen vốn chỉ cần ít linh lực là có thể dễ dàng bóp chết, giờ phút này lại điên cuồng hút lấy máu thịt của hắn.
Mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống, lướt qua mí mắt, sau đó lọt vào mái tóc đen nhánh.
Thần thức dần dần mơ hồ, nhưng khi hắn sắp lâm vào vực sâu hắc ám, tiếng bước chân dồn dập gấp gáp lại chợt vang lên, hơi thở dốc của người nọ, giống như đang dán sát vào lỗ tai của hắn.
Một bàn tay mang theo độ ấm nhẹ nhàng chạm vào trán hắn, trước khi hoàn toàn lâm vào hôn mê, hắn nghe nàng nói:
"Sắc mặt thật là tệ, ngươi rất đau sao..."
Mục Loan Loan hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/779406/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.