Mục Loan Loan âu sầu, mang theo tâm lý hơi chờ mong mà mở cái rương đựng linh dược. Bên trong rương chỉ có một gốc cây Lão Tham chưa đủ năm với mười viên linh quả màu vàng bên ngoài có vẻ ủ rũ, héo úa. Dựa theo sự hiểu biết nông cạn trong ký ức của nguyên chủ về thực vật, loại trái cây này có tên là Bách Trân Quả, xét theo bề ngoài thì là nhị giai, dùng để bồi bổ thân thể, một quả có giá trị vào khoảng năm viên linh thạch hạ phẩm.
Bên cạnh đó còn có mấy cái bình sứ nhỏ, Mục Loan Loan mở ra ngửi thử, đây chính là thuốc chữa ngoài da, phẩm chất rất bình thường.
Ở trong rương còn lại một túi linh gạo, một bao hạt giống không biết tên, thế là hết.
Mục Loan Loan ảo não mà thở dài, nhìn sắc trời dần dần tối, nàng cũng chẳng chờ đợi gì vào cái người một lòng muốn chạy trốn là Bạch Thủy Dao sẽ trở về giúp nàng làm việc mà đem hai cái rương ở ngoài sân để vào trong phòng.
Long tiên sinh vẫn nằm nguyên trên giường y như lúc sáng nàng rời đi, tư thế không hề thay đổi, chỉ là gần một ngày không mở cửa, mùi trong phòng càng trở nên khó ngửi. Nhưng vừa nhìn thấy hắn ở đó, trong chớp mắt, Mục Loan Loan lại cảm thấy yên tâm rất nhiều.
Dựa theo cốt truyện gốc, đêm nay nàng sẽ bị Ngao Khâm đâm chết. Nhưng hiện tại, tuy là nàng bị linh lực của Ngao Khâm đè ép một chút nhưng cũng chỉ gây nên một vài vết thương nhẹ, mấy vết thương này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/779403/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.