Mục Loan Loan rốt cuộc cũng chui ra được, nỗ lực muốn xoay người nhìn biểu cảm của anh rồng hiện tại.
Nhưng Long tiên sinh không biết do khẩn trương hay là cái gì, cứ ôm chặt lấy nàng, Mục Loan Loan động đậy rất nhiều lần đều không xoay lại được.
Tâm nàng có hơi mệt, lỗ tai chậm rãi nổi lên màu đỏ nhạt, "Quân thượng, buông ta ra......"
Nàng mở miệng, thanh âm vang lên trong căn phòng an tĩnh, máu cả người Long tiên sinh giống như trong nháy mắt đều đông lại, những tâm tư kiều diễm vừa mới dâng lên tất cả đều bị lo lắng thay thế, theo bản năng buông tay chân đang quấn lấy Mục Loan Loan ra, có hơi vô thố sững sờ ngay tại chỗ.
Mục Loan Loan nhân cơ hội xoay người, đối diện đôi mắt hắn.
Nàng chưa từng thấy biểu cảm này của Long tiên sinh, có lẽ là do hoa văn nguyền rủa trên mặt đã phai nhạt rất nhiều nên cảm xúc của hắn càng dễ dàng bị bắt được. Khoé môi cong lên một độ cong cho có lệ, đáy mắt đen như đầm lầy hiện lên sự bất lực.
Mục Loan Loan còn thấy lỗ tai trên đầu hắn cũng xoè ra rồi, ở khoảng cách gần như thế này, nàng nhìn xem càng rõ ràng hơn ——
Cũng không phải hoàn toàn trọc lóc mà, chỉ là lông ở mặt trên thưa thớt...... đi rất nhiều mà thôi _(:з" ∠)_
Khoé môi Mục Loan Loan hơi hơi cong lên, không rối rắm hay do dự, dịch thân thể, từng chút từng chút, nhân lúc con rồng ngâm giấm này không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503037/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.