Cũng giống như ngày hôm qua, bé Long tiên sinh an an tĩnh tĩnh cởϊ áσ choàng, chải vuốt mái tóc dài của mình một chút, kéo đuôi nhẹ nhàng đi sờ sờ hai cái trứng gà nhưng bảo bối đó của hắn, sau đó cẩn thận khắc chế ăn một nửa phần màn thầu hôm qua hắn mang về tới.
Mục Loan Loan lần đầu tiên nhìn thấy Long tiên sinh tỉnh táo ăn uống.
Thực hoàn toàn không giống lúc hắn nằm như thực vật, đôi tay nâng niu miếng màn thầu không lớn, miệng nhỏ nhấm nháp từng chút một, ăn thật ưu nhã như vậy nhưng lại có vẻ không phù hợp với không khí trong phòng này cho lắm.
Bé Long tiên sinh chỉ ăn xong phân nửa cái phần còn lại này, Mục Loan Loan đứng phía sau hắn, nhìn bé Long tiên sinh còn chưa cao tới ngực mình đang hơi hơi rũ đầu, trên lông mi thật dài còn vương cả bọt nước nãy giờ chưa rơi xuống.
Cô đột nhiên thấy đau lòng.
Cô thật sự muốn mình mau chóng tỉnh lại từ trong giấc mộng này đi, cô không muốn nhìn thấy Long tiên sinh như vậy nữa.
Sau khi ăn một chút xíu màn thầu thỏa mãn cơn đói một chút, bé Long tiên sinh đã hoàn thành bữa ăn cho cả ngày hôm nay rồi. Nhưng hôm nay nó không đi nghỉ ngơi giống ngày hôm qua mà chỉ là đi tới bên cạnh cái bàn, từ trong ngăn kéo móc ra mấy tấm ván gỗ.
Mục Loan Loan lúc trước cũng chưa chú ý tới, cái bàn này vậy mà còn có ngăn kéo.
Hắn nửa ngồi xổm xuống, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3502999/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.