Đại Đội còn chưa có điện, mỗi nhà mỗi hộ đều dùng dầu hỏa. Tuy rằng không đắt nhưng mỗi tháng cũng phải tốn vài xu.
Lưu Mai nói xong liền bưng bát cơm Hứa Thành đang ăn dở đuổi theo. Cô ta vẫn rất yêu thương con trai mình, không nỡ để nó đói bụng.
Chờ cô ta dỗ Hứa Thành ăn cơm xong, Hứa Tư cũng từ bên ngoài trở về.
Cô ta thật không thế nào vừa mắt đứa con riêng này, hận không thể để nó chết ở bên ngoài, đừng ở trong nhà chướng mắt cô ta, chiếm nhà của cô ta. Bây giờ nhìn thấy hắn trở về, ngay lập tức mắng: "Uây, thằng con hoang nhà chúng ta cũng biết đường về nhà cơ đấy! Ngày nào cũng lang thang bên ngoài, không biết có làm được trò trống gì không?"
"A, tao thiếu chút nữa quên mất, không phải mày thích nhà họ Nguyễn lắm à? Hay là mày sửa thành họ Nguyễn rồi chuyển sang nhà bên đấy đi. Tao cũng đã nhìn ra, nhà bọn tao.... Mày.... Mày nhìn chằm chằm tao làm gì?" Càng nói, giọng Lưu Mai càng nhỏ lại, bị Hứa Tư dùng ánh mắt như đang nhìn một con mồi nhìn đến toàn thân nổi da gà.
Cô ta nhớ rõ năm đó khi cô ta mới gả đến, Hứa Tư vẫn là một đứa nhỏ, bị cô ta cấu véo cũng không cáo trạng, không khóc nháo, ngay cả trốn cũng không biết, giống y như đứa ngốc, chỉ có thể tùy ý để cô ta tra tấn.
Cô ta cứ như vậy tra tấn nó hơn 5 năm, cũng không biết gần đây nó bị làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-meo-map-o-thap-nien-80-lam-doan-sung/2022395/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.