"Nguyễn Kiến Đảng! Lỗ tai của anh có phải điếc rồi không? Nhà mẹ đang ăn thịt nhưng bà ấy lại không gọi chúng ta sang! Anh nói mẹ có ý gì?"
Liễu Chiêu Đệ càng nói càng tức giận, không ngừng khoa tay múa chân nói con thỏ kia lớn thế nào, Đại phòng nấu bao nhiêu, nhưng lại không gọi bọn họ qua ăn cùng, ngược lại còn đóng cửa ăn một mình.
"Đấy là con thỏ anh cả tự mình bắt, thích ăn kiểu gì thì ăn, liên quan gì đến cô."
"Anh là em trai mà, anh ấy ăn thịt nhưng lại không nghĩ đến anh!"
"Vậy còn cô thì sao? Lúc cô ăn thịt cô có nghĩ đến bọn họ đâu?" Nguyễn Kiến Đảng hỏi ngược lại.
Liễu Chiêu Đệ mấp máy môi không trả lời được, suy nghĩ cả nửa ngày mới nói: "Không giống nhau, anh ấy là anh cả, còn anh là em trai, anh ấy phải chăm sóc anh. Hơn nữa còn sống chung một mái nhà, cũng không nên vụng trộm ăn thịt một mình, nói ra thì...."
"Đủ rồi đấy, câm miệng!" Nguyễn Kiến Đảng không nói được cô ta, thấy cô ta càng nói càng kỳ cục liền gầm lên: "Cô nếu không nấu cơm thì đi ra ngoài!"
Nói xong, xoay người lại châm một que diêm vào bệ bếp, Liễu Chiêu Đệ chỉ có thể tiến lên hỗ trợ.
Chờ bọn họ nấu xong cơm, Đại phòng bên kia đã ăn xong. Nguyễn Thỉ và Nguyễn Vỹ chép miệng mỹ mãn trở về, nhìn thấy bọn họ còn đang nấu cơm thì kinh ngạc hỏi: "Ba mẹ, sao bây giờ hai người còn chưa ăn cơm?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-meo-map-o-thap-nien-80-lam-doan-sung/2022393/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.