Kế hoạch đã bàn xong, kế tiếp chính là khâu chuẩn bị.
Ngày hôm sau Trịnh Chu quyết định vẫn cho tiểu đội đi đầu sử dụng áo giáp chống đạn, đánh trận vẫn một mực cẩn thận để giảm thiểu thương vong xuống ít nhất có thể. Thiên Thiên và Âu Dương Mặc tiếp tục đi xem xét công đoạn sản xuất áo giáp ở xưởng thủ công kia, riêng Diệp Nhược Phi thì phải ở trong lều mấy ngày liền để pha chế độc dược.
Mấy ngày trôi qua, trên trời rốt cuộc đổ xuống một cơn mưa, khiến cho không khí càng thêm ẩm ướt lạnh lẽo, gió đông tràn về từ đợt giá rét, thở một hơi vừa có thể hít phải gió lạnh vừa có thể vô tình hít luôn cát vào trong mũi.
"Hắt xì!!!"
Ở trong lều, Diệp Nhược Phi kéo lại áo choàng dày trên người, một tay giã thuốc một tay lau mũi, khịt mấy tiếng, dụi đến nỗi lỗ mũi cũng đỏ bừng lên.
Dưới chân hắn, ngay bên cạnh bàn làm việc đặt la liệt toàn cây thuốc cùng hũ đựng, tủ nhỏ sau lưng cũng chất đống những lọ sứ to như bình rượu, tất cả đều là bột mà hắn đã giã ra và pha trộn thành độc dược trong mấy ngày qua, chuyên tâm đến nỗi ngoại trừ lúc ăn và đi vệ sinh thì hầu như hắn không rời khỏi nơi này nửa bước. Mà các binh sĩ trong doanh đã được thông báo về kế hoạch sắp tới, đều biết rõ trong khoảng thời gian này không thể làm hắn phân tâm, cho nên chỉ cử một người đứng trước lều lo chuyện vụn vặt và canh gác.
Lúc này, binh sĩ canh gác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872339/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.