"Mấy tháng trước bên phía thợ thủ công đã giao đến một lượng áo giáp mới đủ cho một tiểu đội sử dụng, ngày mai chúng ta có nên dùng ngay không?" Thiên Thiên lật sổ sách tính toán số ngân lượng đã tiêu xài gần đây ra, nói.
Trịnh Chu xoa cằm hỏi: "Chỉ đủ cho một tiểu đội thì vẫn hơi ít quá, bọn họ không nói là khi nào sẽ có đủ ư?"
Âu Dương Mặc nhìn sơ qua bản đồ chiến lược, sau ngẩng đầu đáp: "Số lượng binh lính quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn khó mà hoàn thành áo giáp chất lượng tốt. Nếu như làm việc không ngừng nghỉ thì ít nhất qua năm sau mới có thể giao đủ."
Trước đây khi Âu Dương Mặc và Thiên Thiên đi tìm kiếm thợ thủ công có tay nghề để đặt làm áo giáp chống đạn đã thương lượng qua với rất nhiều lão bản, đa phần sau khi nghe nói phải làm ra hơn một vạn cái trong thời gian vài tháng đều đã từ chối khéo, mãi cho tới mấy tháng gần đây mới tìm được một nơi đồng ý nhận, thế nhưng vấn đề thời gian vẫn là không thể điều chỉnh.
Nghe xong câu chuyện, Trịnh Chu chỉ có thể thở dài.
Chỉ trách lần này Kỳ Nam Quốc không đi theo lẽ thường, khiến cho bọn họ năm lần bảy lượt bày trận hụt mất không biết bao nhiêu thời gian.
Thiên Thiên gấp lại sổ sách, nhìn hai người nói: "Kỳ thực nếu như Lam Lăng Nguyệt quận chúa có thể trở lại sớm thì chúng ta sẽ không cần phải lo lắng việc đủ hay không đủ."
Chỉ cần Lam Lăng Nguyệt thành công gϊếŧ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872338/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.