Thời gian thấm thoát trôi. Vào một buổi sáng nọ, Diệp Nhược Phi vẫn như thường lệ tỉnh dậy một cách khó khăn trong thời tiết lạnh lẽo, mặc dù đã ở thành Phong Châu này hơn một tuần, nhưng mà vẫn không chữa được chứng sợ lạnh của hắn.
Ra ngoài rửa mặt xong trở vào đã thấy điểm tâm nóng hổi được đặt ngay ngắn trên bàn. Dạo gần đây Diệp Nhược Phi cùng với cậu nhóc Tiểu Tam đã xây dựng được một mối quan hệ khá thân thiết, hắn thậm chí còn biết được thêm rất nhiều điều ở nơi này, như là vào những ngày trước khi tuyết rơi, người dân trong thành sẽ cùng nhau tụ tập một chỗ đốt lửa ca hát để mừng một năm trôi qua. Hay thậm chí những điều đơn giản nhất là nhà nào có tức phụ nấu ăn ngon, nhà nào có con trai đang học thi tú tài, Tiểu Tam đều rõ mười mươi. Điều này cũng chứng minh rằng nó ở trong thành rất được mọi người yêu quý.
Cậu nhóc này tính tình cũng đặc biệt năng động, sau khi quen biết Diệp Nhược Phi không lâu liền có thể bắt cầu sang làm quen với những thị vệ đi theo bên cạnh hắn, cuối cùng liền thay thế thị vệ Ất mỗi ngày giúp hắn đi mua điểm tâm.
Mà Diệp Nhược Phi trong lòng cũng thật xem trọng Tiểu Tam, cậu nhóc nhanh nhẹn đáng yêu lại còn thông minh, những ngày gần đây lúc rảnh rỗi hắn đều dạy cho nó một chút về y thuật, tỉ như chỉ cách làm sao để xem mạch chuẩn xác, người bệnh như thế nào thì mạch sẽ đập ra sao hay làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872317/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.