Diệp Nhược Phi tất nhiên không phản đối, nơi này cho hắn cảm giác chẳng an toàn chút nào, chỉ có lo sợ phòng bị bị đánh lén.
Hắn chỉ vào hắc y nhân bất tỉnh trên đất, nói: "Hiện tại người này tạm thời bị trúng độc, nhưng mà vài canh giờ nữa độc sẽ hết tác dụng, trước mau trói hắn lại đi."
Thị vệ nghe thấy vậy liền lôi ra một sợi dây thừng tuỳ thân, đem người ở trên mặt đất trói chặt.
"Kiểm tra xem hắn có còn cất giấu vũ khí trong người hay không, còn có xem qua hàm của hắn, coi chừng hắn vẫn đang ngậm độc dược." Diệp Nhược Phi lại nói.
Phải kiểm thật kỹ lưỡng, phòng ngừa sau khi gã tỉnh lại lại muốn làm ra cái chuyện không an phận gì.
Thị vệ tuân theo những gì hắn bảo. Sau khi xem xét mọi nơi, quả nhiên tìm thấy một viên thuốc độc ở hàm trái trong miệng hắc y nhân. Này có điểm giống với thích khách lúc trước ở hoàng cung.
Diệp Nhược Phi nhận lấy viên thuốc nhìn nhìn, có hơi suy ngẫm, cuối cùng vẫn cẩn thận dùng giấy gói lại cất kỹ, dự định khi nào rãnh rỗi sẽ nghiên cứu sau.
Sắp xếp hảo mọi thứ, tất cả mới tiếp tục cuộc hành trình.
"Cậu lo toan sự việc thật sự rất chu đáo" Bên trong xe ngựa lắc lư, Thiên Thiên dựa vào vách xe cười cười với Diệp Nhược Phi. Ngay cả y cũng không nghĩ nhiều đến như thế được, người anh em này đúng là lo rất xa.
Lại quan tâm hỏi thêm một câu: "Vừa nãy có sợ không?"
Diệp Nhược Phi nhớ lại chuyện vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872312/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.