Xe ngựa chậm rãi lăn bánh trên đường, đoàn thị vệ cũng vừa cắn hạt dưa vừa lắc lư đi phía sau. Không khí trong lành tốt đẹp, có lẽ vì mới qua trận mưa hôm trước cho nên cây cỏ có vẻ tươi tắn xanh mát hơn, mọi thứ giống như đã được trận mưa ấy gột rửa trở nên mới mẻ.
Bởi vì ngồi lâu trong thùng xe quá ngột ngạt, Diệp Nhược Phi quyết định ra ngoài cưỡi ngựa cùng với mọi người, nhưng mà cũng bởi vì hắn không biết cưỡi ngựa, cho nên đành tiếc nuối ngồi bên cạnh xa phu.
Thị vệ đi bên cạnh thấy hắn bước ra lập tức đi đến chia sẻ hạt dưa, Diệp Nhược Phi cũng không ngại, liền cùng đám người ấy nói chuyện phiếm trên trời dưới đất.
Diệp Nhược Phi "tách" một tiếng cắn mở hạt dưa, quay sang thị vệ Giáp: "Này, kể một chút về An Lạc Tự đi."
"Diệp công tử muốn biết gì?" Thị vệ Giáp hỏi.
"Ừm... Nói về mấy chuyện ma quái ở đấy đi." Diệp Nhược Phi nói.
Đám thị vệ ở đằng sau thính tai nghe thấy liền nhanh chóng đi đến, mồm năm miệng mười tranh nhau muốn kể chuyện.
Thị vệ Ất: "Diệp công tử có muốn nghe chuyện hòa thượng trụ trì bị nhập không a?!"
Thị vệ Bính: "Không không đừng nghe chuyện đấy. Diệp công tử, để thuộc hạ kể cho ngài nghe chuyện An Lạc Tự nửa đêm bốc cháy. Đảm bảo hay hơn nhiều!"
Thị vệ Tuất: "Ngươi kể thì có gì mà hay! Diệp công tử, thuộc hạ trước giờ nổi tiếng kể chuyện diễn cảm, để thuộc hạ kể cho ngài đi."
Thị vệ Bính: "Không, để ta!"
Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-toi-van-la-nguoi-thay-the/872308/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.