Bà ta không để ý, trực tiếp đi đến chỗ Trường Ca điều khiển linh lực nhấc cổ Trường Ca lên.
Hắn ta khó chịu nghiến răng vùng vẫy bà ta càng bóp chặt hơn, hắn càng ngày càng khó hít thở khuôn mặt dần tái đi trở lên trắng bệch.
" Ư… thả ta…ra."
Yên Nhiên thấy vậy hoảng hốt nói:
" Trường Ca!!! "
Bà ta trầm giọng hai mắt nhíu lại rồi vứt cho Yên Nhiên một con dao:
" Ta nói ngươi chọn hắn hay chúng."
Yên Nhiên sợ hãi nhìn về phía đám tu sĩ kia, mặt bọn họ tái mét khóc lóc cầu xin:
" Ta…ta xin ngươi đừng giết bọn ta…"
Yên Nhiên lại nhìn về phía Trường Ca đang thoi thóp sắp tắc thở, cô từ từ nhặt con dao trên đất lên hướng về phía đám tu sĩ, bàn tay vẫn đang run rẩy.
Đám tu sĩ thấy vậy tán loạn gào thét.
" Ta xin ngươi tha cho ta đi mà!!! "
" Ngươi đừng qua đây!!!"
" Ta nguyền rủa ngươi cả đời này sẽ không được sống yên!!!"
" Ngươi chết đi đừng giết ta!!!"
Yên Nhiên cả người run rẩy lẩm bẩm nói:
" Ta…ta xin lỗi, ta xin lỗi…"
Cô bé từ từ dơ con dao lên hai bàn tay run rẩy không ngừng rồi xoẹt một tiếng, máu tươi bắn ra từ cổ của tên tu sĩ bắn lên cả người cô và đám tu sĩ đang ở gần đó.
Đám tu sĩ thấy vậy như biết trước được người tiếp theo sẽ là mình chúng run rẩy hét lớn:
" aaaaa!!!"
" Giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3559184/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.