Bàn tay của bà ta phát ra ánh hào quang màu đỏ rực lập lòe trên đầu Yên Nhiên, cô bé có hơi sợ nhưng vẫn đứng im ở đó không dám nhúc nhích, sau một lúc ánh sáng biến mất bà ta cũng bỏ tay xuống, trong đôi mắt sắc bén ấy lại xuất hiện một vệt sáng mang theo vui mừng:
" Được, từ giờ ngươi chính là nữ vương tiếp theo của xà tộc."
" Ở đây bây giờ chính là nhà của ngươi, tất nhiên ngươi cũng phải gánh vác trọng trách của một nữ vương."
Yên Nhiên rụt rè nói:
" Là nữ vương thì phải làm gì."
Bà ta cũng không ngạc nhiên bình tĩnh giảng dạy:
" Phải bảo vệ người trong tộc, quyết đoán không được nhân từ, tiêu diệt tất cả những người muốn làm tổn hại đến tộc của ta, đặc biệt là con người."
" Chúng quá tham lam, không thể giữ mạng cho chúng nếu không người chết chính là chúng ta."
Rồi bà ta nhìn về phía cửa hai mắt nhíu lại:
" Bằng hữu mà ngươi dẫn đến là con người, vậy để hắn ở lại đây đi."
Yên Nhiên sững người hai mắt mở to, tất nhiên cô còn nhỏ nhưng không có nghĩa là cô không hiểu ý của bà ta, ý của bà ta là lòng dạ của con người quá tàn ác và tham lam, hắn là con người đã đến đây thì phải chết ở đây.
Yên Nhiên run rẩy quỳ phịch xuống:
" Cái này lão bà bà ta xin người hắn ta chỉ là có lòng tốt đưa ta đến thôi hắn không có ý xấu đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3556341/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.