Đòn này mạnh đến nỗi không khiến chu cửu bất tỉnh nhân sự hoàn toàn mất ý thức nằm im giữa vườn hoa không nhúc nhích, mọi người lúc này mới lấy lại được tinh thần lưu hy và tố hành liền nhanh chóng chạy ra chỗ chu cửu đỡ hắn dậy, hắn lúc này đã không nhận thức được nữa cả người buông thả lưu hy vội vàng gọi thái y và gọi hạ nhân đưa chu cửu về phòng nghỉ:
" người đâu triệu thái y đến tiểu vân điện."
" thiết trụ,a như mau đến đây đưa chu công tử về tiểu vân điện."
Nghe vậy hai hạ nhân hầu hạ lưu hy nhanh chóng đưa chu cửu đi, lưu hy và tố hành cũng theo sau chỉ riêng vân thiếu vẫn bình tĩnh đến lạ thường vương uyên cùng với yên nhiên lo lắng chạy ra chỗ vân thiếu sốt sắng hỏi:
" Ngươi có sao không??? "
" Vân ca ca huynh có bị thương không."
Vân thiếu khó hiểu nói:
" Các ngươi có thấy ta bị đánh cái nào không???"
Vương uyên:
“…”
Yên nhiên:
“…”
trường ca ở đằng sau cười rất tươi dơ ngón tay cái lên để bày tỏ sự hài lòng:
" ngươi đá rất đẹp nha."
//tinh//
" chúc mừng kí chủ có được 30 độ hảo cảm của trường ca tổng độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 100 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Vân thiếu thở phào nhẹ nhõm:
" may quá cũng không lỗ lắm."
Vương uyên và yên nhiên cũng ủng hộ:
" Ta cũng không ưa hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547506/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.