Vương uyên cứ ở đó mà nhìn y chạy đi xa, tay hắn nhẹ nhàng sờ lên môi chỗ vết trầy do đập vào răng vân thiếu tạo nên: 
" Hình như cũng không tệ." 
Sau đó liền lấy tay chống đầu thở dài nói: 
" Mình đang nghĩ cái gì vậy vậy mà lại đối với nam nhân…" 
//tinh// 
" Chúc mừng kí chủ có được 52 độ hảo cảm của vương uyên tổng độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 151 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng." 
Về bên này vân thiếu đang ở ngoài hang động cũng may con chim kia đã đi rồi nhưng y lại chẳng bình tĩnh nổi tức giận chửi: 
" Mẹ kiếp tên khốn nạn." 
Giọng điệu trào phúng của vân thiếu nguyên tác lúc này vang lên: 
" Ai dà." 
" Cảm giác hôn một nam nhân thế nào???" 
" Có hơn nữ nhân không!!!" 
Băng hàn thanh cũng thất vọng nói: 
" Chủ nhân của ta không còn nguyên team rồi." 
Vân thiếu tức đỏ mặt. 
" Đm các ngươi vui lắm hả!!!" 
Băng hàn thanh che miệng tỏ vẻ đáng thương. 
" Chủ nhân tức giận rồi…" 
Vân thiếu nguyên tác vẫn trêu chọc mặc dù âm thanh có hơi trầm đôi chút còn có vẻ lạnh lùng nhưng ai cũng biết hắn đang chọc y: 
" ta thấy cũng không có gì khác hơn nữ nhân là mấy vả lại hắn cũng đẹp mà." 
" Nếu ta là ngươi lúc đó tất nhiên là sẽ hưởng thụ, được nước mà lấn tới chiếm thêm tiện nghi của hắn." 
Vân thiếu giận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547502/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.