Vân thiếu liền cười một nụ cười rất xấu xa nói: 
"tất nhiên rồi." 
" À điện hạ mới đến còn chưa quen thuộc với vân phủ hay ta dẫn người đi thăm một lượt vân phủ." 
Vương uyên liền cười rất tươi: 
" ý rất hay tiện thể ta cũng đang muốn đi dạo." 
Trong tâm lại nghĩ: 
" Hừ xem ngươi bày trò gì." 
vân thiếu liền nói: 
" vậy mời điện hạ theo ta." 
Lúc sau hai người và yên nhiên cùng với thư đồng của vương uyên tên là cố trường ca cùng đi dạo ở vân phủ. bọn họ đi đến một viện phủ nhỏ thì trùng hợp thay có một cái hồ sen rất to và rộng hoa đang nở trông rất đẹp vào buổi sáng khi ánh nắng gay gắt của mùa hè còn chưa rọi xuống không khí ở đó rất thanh bình và yên tĩnh. 
Vân thiếu liền nghĩ: 
" thằng rãi ranh mày chết với ông." 
Sau đó liền đi ra cạnh hồ nói: 
" thái tử điện hạ cảnh đẹp chóng tàn nếu người muốn ngắm hoa có thể ra đây nhìn hồng liên đang nở." 
Vương uyên cũng hơi đề phòng nhưng cũng ra đó và để tay ra đằng sau nói. 
"ừ rất đẹp trong hoàng cung có rất nhiều hồng liên nhưng không được đẹp như ở đây." 
Vân thiếu thấy hắn đã chúng bẫy nhìn sang bên cạnh thì trường ca cũng đang mải nhìn cảnh đẹp mãi chưa dứt yên nhiên thì lại thấy cảnh này quen mắt rồi nên cũng chỉ ở đằng sau nhìn bọn họ, bỗng dưng cô lại trợn tròn mắt vì thấy vân thiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547481/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.