Nghe thế vân thiếu liền vui sướиɠ, nở một nụ cười đầy nham hiểm nghĩ thầm:
" cơ hội trả thù đây rồi "
" Cho dù hắn có là thái tử thì sao, không phải hắn kiếp trước vẫn thua vân thiếu à."
" hôm nay nhất định phải tiếp đãi chú em thật nồng nhiệt."
Sau đó liền nói:
" biết rồi. "
Sau đó liền gọi yên nhiên đi cùng mình. hai cứ thế mà theo sau tên nô tài đó, vừa đi y vừa cười rất tươi sau khi đến sảnh chính thì liền thấy phụ mẫu hắn đang ngồi giữa chỗ ngồi mà các bậc ra trưởng hay ngồi theo đó là lưu hy và tố hành đang ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh hai người họ ngồi ở gần nhau. Mặt họ ai cũng nghiêm túc như sắp có một trận chiến ác liệt sắp diễn ra vậy, vân thiếu thấy thế liền nhanh nhẹn hành lễ:
" bái kiến phụ mẫu, chúc hai người buổi sáng an lành."
Yên nhiên cũng hành lễ theo:
" nô tì bái kiến lão gia và phu nhân."
phụ thân của vân thiếu liền vẫy tay nói:
" không sao dù gì hắn cũng chưa đến."
vân thiếu thấy như mình đã được cho qua thì thở phào trong lòng và đi sang phía đối diện lư hy và tố hành ngồi yên nhiên cũng luôn bám sát theo y và đứng đằng sau y, nhưng có vẻ không khí vẫn căng thẳng, tố hành có hơi bất ngờ và nhìn về phía vân thiếu nghĩ:
" hắn không còn bám theo mình nữa rồi..... Nhưng thế thì càng tốt."
khi hắn còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-ta-dua-vao-phan-dien-de-song-sot/3547480/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.