17,
Tôi viết điều ước trên đèn lồng là…
Có một cuộc sống bình yên, vui vẻ dưỡng lão ở bất cứ đâu.
Nhưng Thẩm Hoán thần thần bí bí viết rất lâu, còn che không cho tôi nhìn.
Khi chúng tôi thả đèn, hắn hỏi tôi: “Ái phi, nàng viết gì vậy?”
Tôi sững người một chút, sau đó nở nụ cười giả vờ nói:
“Đương nhiên là cầu vĩnh viễn được ở cạnh Hoàng Thượng rồi.”
Tôi lừa hắn.
“Vậy Hoàng Thượng viết gì?”
Tôi hỏi ngược lại.
“Ừm… Quốc thái dân an.” Lỗ tai Thẩm Hoán đỏ bừng lên.
À, hắn cũng nói dối tôi, vậy coi như hòa nhau.
Tôi nhìn sang chỗ khác cười khúc khích.
Không ngờ xuyên không rồi Thẩm Hoán vẫn như vậy, nói dối liền đỏ tai.
18,
Lần đầu tiên tôi phát hiện ra điểm này là trong một buổi họp báo.
Khi đó, phóng viên đặt câu hỏi là: “Tại sao bạn lại gia nhập làng giải trí?”
Bản thảo của tôi có sẵn câu trả lời là: “Bởi vì đó là ước mơ của tôi.”
Khi nói xong câu đó, tai hắn liền đỏ bừng, cuối cùng vẫn nhỏ giọng nói thêm: “Vì để kiếm tiền.”
Lúc này tai hắn mới trở lại bình thường.
Cứ nghĩ câu trả lời nông cạn như vậy sẽ gây sóng gió, lúc đó tôi còn nghĩ đến viết cả thông báo rút khỏi giới giải trí.
Nhưng không ngờ kết quả lại được mệnh danh là “Nghệ sĩ thật thà hiếm có”, còn thu hút được số lượng lớn fan bạn gái.
Đôi khi tôi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-khong-quy-phi-chi-muon-luoi-bieng/2716010/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.