Chương trước
Chương sau
Úc Ninh đứng ở ngoài cửa, nghe Nam Bắc nói thế thì không khỏi ngượng ngùng.

Vừa nãy cậu chỉ hỏi Lục Quyện đã ăn cơm chưa, không nhắc đến chuyện muốn ghé qua, lần đầu tiên làm thế đã bị Nam Bắc la cho cả làng cùng nghe, xấu hổ không thể tả.

Nam Bắc hét lên rồi thì nghiêng người cho cậu vào, trùng hợp nhìn thấy hộp cơm giữ nhiệt trên tay cậu, cảm giác chua lè lại xộc lên trong lòng.

"Em dâu, đây là cho đội trưởng hả?" Nam Bắc đi nửa bước lại quay đầu nhìn thứ trong tay Úc Ninh.

"Có phần của các anh nữa."

Úc Ninh không chỉ mang bữa tối cho cậu và Lục Quyện, mà còn mang theo chút rau củ do bà ngoại muối và thịt viên tự tay cậu nấu cho mọi người trong căn cứ.

Nam Bắc lập tức hoan hô, còn chưa kịp nhảy nhót, đội trưởng đã chặn đứng trước mặt hai người.

Nhưng tầm mắt hắn trực tiếp bỏ qua Nam Bắc, rơi thẳng lên người Úc Ninh, Lục Quyện khẽ cau mày, "Sao em lại tới đây?"

Dù giọng điệu vẫn chưa hẳn là vui vẻ, nhưng ít ra không còn tức giận như vừa nãy nữa.

Nam Bắc thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ chuồn vào phòng huấn luyện.

Tranh thủ lúc đội trưởng ăn tối, bọn họ có thể nghỉ ngơi một lát, bù KPI phát sóng trực tiếp.

Người khác được nghỉ thì cố gắng cày dư KPI, còn bọn họ chỉ biết ăn chơi ngủ nghỉ, từ lần lên sóng đầu tiên đến nay mới livestream được vài tiếng.

Đội trưởng còn tệ hơn thế, chỉ kéo dài được hơn một giờ.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người.

Úc Ninh gật đầu, "Không muốn ăn một mình."

Đi vào phòng bếp với Lục Quyện, Úc Ninh đặt hộp cơm lên bàn, lén nhìn người đứng bên cạnh vẫn luôn không rời mắt khỏi cậu, vành tai chậm rãi đỏ lên.

Vừa rồi nói thẳng ra, ngẫm lại mới thấy mình làm vậy hình như rất dính người.

Rõ ràng lúc trước còn âm thầm phản đối chuyện bà ngoại nói yêu nhau là phải kè kè bên cạnh nhau.

Hiện tại người sai là cậu.

Hoặc có thể đối với cậu, ở bên Lục Quyện rất ấm áp.

Dường như Lục Quyện không nghĩ nhiều đến vậy, cũng ừm một tiếng, "Đúng lúc anh đang chán ăn."

Úc Ninh: "... Hả?" Cậu nhíu mày, "Anh lại bỏ bữa sáng chứ gì? Trưa nay đã ăn chưa?"

Suốt buổi chiều cậu bận phát sóng trực tiếp, không có thời gian quan tâm đến Lục Quyện.

Lục Quyện cười khẩy, "Anh tức giận."

Lục Quyện nói ba chữ, bỗng nhiên giơ tay xoa đầu Úc Ninh.

Tóc Úc Ninh rất mềm, trước đây Lục Quyện không nghĩ gì, chỉ là sau khi chạm vào một lần, hắn đâm ra nghiện.

Úc Ninh bị hành động đột ngột của hắn làm cho sửng sốt vài giây, sau đó đỏ bừng tai nói: "Anh đừng chạm."

Bị Lục Quyện xoa loạn một hồi, vì tĩnh điện mà tóc cậu có hơi dựng lên, trông có chút lộn xộn.

Ngược lại Lục Quyện rất nghe lời, lập tức thu tay lại, nhưng hắn vẫn không lên tiếng.

Úc Ninh không ngờ hắn lại ngoan như thế bèn quay đầu nhìn, chợt trông thấy đôi mắt đối phương rũ xuống, tuy không thể hiện cảm xúc khó chịu ra mặt, nhưng áp suất không khí xung quanh người lại thấp đến khó hiểu, vẻ mặt cũng nhàn nhạt.

Không có biểu hiện gì tức là tâm trạng đang không tốt, không nói gì cũng có nghĩa là hắn đang không vui nốt.

Úc Ninh đọc Lục Quyện như một cuốn sách.

Sau khi vào bếp lấy bát đũa, Úc Ninh dựa sát vào Lục Quyện, "Tóc em sẽ rối tung mất."

Lục Quyện ừm một tiếng, nhấc mí mắt, ẩn ý bất mãn: "Lúc em tới tóc đã dựng lên rồi."

"Giúp em ép xuống thì em ghét bỏ." Lục Quyện cười lạnh, "Vậy để anh giúp em khôi phục nguyên trạng."

Úc Ninh: "..."

Úc Ninh còn chưa kịp phản kháng, Lục Quyện đã giơ tay lên vò loạn tóc cậu.

Không lâu sau, cho dù Úc Ninh không nhìn thấy, cũng có thể cảm nhận được tóc mình đã xù như chổi lông gà.

Cậu ngã dựa vào lòng Lục Quyện, "Dừng lại đi mà!"

Lục Quyện đã không chịu ngừng thì chớ, hắn bắt lấy cổ tay cậu, cánh tay kẹp cổ Úc Ninh.

Tay kia tiếp tục xoa mạnh hơn nữa.

"Lục Quyện!!!" Úc Ninh bị hắn ôm trong lòng, run rẩy hai cái, "Anh có phải trẻ con không hả?"

Ai mà ngờ được cái người công khai xỉa xói đối thủ trên đài lĩnh thưởng, sau lưng lại thích làm ba cái trò này.

Lục Quyện ở ngay trên đỉnh đầu cậu, cười gằn, "Không phải trẻ con." Động tác tay của hắn không hề dừng lại, như muốn khiến cho toàn bộ tóc Úc Ninh rối ren.

Cả mặt và tai Úc Ninh biến thành màu hồng, không biết là tức giận vì hành động vô tri nay của Lục Quyện hay là vì xấu hổ.

Tuy bề ngoài cậu có vẻ hòa đồng nhưng thực chất lại khá thờ ơ với tất cả mọi người, ngoại trừ Tống Triệu là bạn tốt ở đại học, cậu vốn không có bạn bè nào khác, huống hồ chi là đùa giỡn qua lại giữa các nam sinh khác.

Chưa kể Tống Triệu cũng thích đàn ông như cậu, dù thuộc tính của hai người giống nhau nhưng vẫn sẽ chú ý đến việc tiếp xúc thân thể quá gần.

Lục Quyện kẹp cổ cậu, Úc Ninh bỗng tức đến khó thở, cậu muốn mở miệng cắn cánh tay của Lục Quyện, nhưng ngay khi cậu chuẩn bị chạm vào da hắn, chợt cảm thấy cách trả đũa của mình cũng hết sức trẻ con.

Không lẽ đã bị lây sự trẻ trâu của Lục Quyện rồi?



Cậu do dự mấy giây, Lục Quyện lại đột nhiên dừng tay.

Mí mắt Úc Ninh run rẩy, vừa ngước mắt lên đã chạm phải ánh mắt của Lục Quyện.

Vừa rồi vẻ mặt Lục Quyện vẫn luôn hời hợt, nhưng hiện tại trong ánh mắt hắn xao động, đôi mắt hoa đào lạnh lùng thường ngày giờ có vẻ dịu dàng và quyến luyến.

Nhịp tim Úc Ninh vô thức tăng nhanh, theo bản năng giữ nguyên tư thế này, nhắm hai mắt lại.

Nhưng ở tư thế này thật sự rất mệt, cho dù Lục Quyện đã đỡ lấy cậu, thắt lưng Úc Ninh vẫn bắt đầu mỏi.

Trước khi Úc Ninh sắp không chịu được nữa, Lục Quyện cúi đầu, hôn lên trán cậu.

Sau đó là mắt, mũi, miệng.

Từng chiếc hôn tỉ mỉ rơi xuống.

Lục Quyện cũng chỉ thơm lên môi cậu, không đi sâu.

Nhưng Úc Ninh lại cảm nhận được sự an tâm chưa từng có, nhịp tim bỗng bình tĩnh trở lại, chỉ là lồng ngực hơi ê ẩm.

Dần dần, Úc Ninh có chút không thỏa mãn với nụ hôn nông nhưng quyến rũ như vậy, cậu khẽ há miệng.

Lục Quyện dường như hiểu được ý đồ của cậu, nhưng lại sợ cậu sẽ ngã, bàn tay vốn đang giữ tay cậu đưa xuống phía dưới, trượt đến thắt lưng dưới của Úc Ninh, dần hôn sâu hơn.

Nụ hôn này không giống với lần ở bệnh viện.

Mà vô cùng dịu dàng.

Úc Ninh mơ hồ mở mắt ra, nhìn thấy đôi mắt của Lục Quyện nhiễm sắc hồng, đẹp đẽ đến thế.

Tay cậu nắm lấy quần áo của Lục Quyện, cánh tay còn lại cố gắng chống khuỷu tay lên, nghiêng người về phía trước thêm một chút, nhưng sức lực của cậu như bị rút cạn, khuỷu tay trượt xuống va vào đâu đó.

Lục Quyện hít một ngụm khí.

Úc Ninh cũng bừng tỉnh, mặt mày đỏ lựng, luống cuống đưa môi áp sát vào môi.

Âm thanh không thể phát ra, đều bị Lục Quyện nuốt vào.

Trong phòng huấn luyện, Nam Bắc đã mở phát sóng trực tiếp, "Đội trưởng? Đội trường và huấn luyện viên đang thảo luận dữ liệu rồi."

Giang Lâu bị ép ngồi trong góc, không thể lộ mặt cười khan.

"Khi nào livestream ấy hả? Không biết nữa, dạo này đội trưởng khá bận, ngày nào cũng huấn luyện đến tận sáng, bọn tôi còn đang lo lắng cho sức khỏe của anh ấy đây."

Màn đạn lập tức thể hiện sự lo lắng.

【 A a a a để chồng tui nghỉ ngơi thật tốt nhé! 】

【 Tụi tui không hối ảnh phát sóng trực tiếp nữa, cho xin tấm ảnh thôi được rồi, đoạn video lần trước đủ để tui gặm một năm! 】

Giang Lâu lại bật cười.

Nam Bắc cười hì hì, "Bớt gọi đội trưởng là chồng đi, tôi cũng được mà nhỉ, bộ tôi không đẹp trai sao? Gọi chồng đi ngày nào tôi cũng livestream cho mấy người xem!"

Trần Kiết đang yên lặng bù KPI, tình cờ nghe thấy cậu ta nói thế thì rụt rè lên tiếng: "Không tốt lắm đâu."

Nam Bắc: "...Người lớn nói chuyện! Trẻ con đừng ngắt lời!"

Nói xong lại tiếp tục bốc phét với màn đạn, "Không vội không vội, không biết đội trưởng định thảo luận tới khi nào, chút nữa có thể quay ảnh được không á? Vậy để tôi hỏi ý kiến đội trưởng cái đã, có được tính vào thời gian phát sóng trực tiếp của đội trưởng không..."

Miệng lưỡi Nam Bắc sắp không trụ nổi rồi.

Trời mới biết đội trưởng muốn "thảo luận" tới khi nào, bọn họ cũng đói bụng lắm rồi!

Trong phòng bếp, Úc Ninh và Lục Quyện ngó lơ đôi tai đỏ bừng, yên tĩnh ăn cơm.

Cái chạm vừa rồi thuần túy là vô tình, thật ra Úc Ninh không bài xích loại chuyện này, nhưng khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ, chỉ là cậu không ngờ Lục Quyện còn ngượng hơn cả cậu, mặc cho hô hấp nặng nề, hắn chỉ hôn thêm vài lần rồi thả cậu ra.

Sau đó thì không nói tiếng nào bắt đầu ăn cơm.

Môi đỏ, tai cũng đỏ.

Úc Ninh không nhịn được liếc hắn vài lần, nhưng vẫn ngại ngùng không mở miệng.

Ăn xong, cả hai đều đã bình tĩnh lại.

Úc Ninh cúi đầu nhìn đồng hồ, thấy thế, Lục Quyện cau mày, "Em phải về rồi à?"

Úc Ninh sửng sốt một chút, "Không có, em xem mấy giờ rồi, canh thời gian chúc bà ngoại ngủ ngon."

Lục Quyện cau mày, "Vậy khi nào em về?"

Lời nói của Lục Quyện nghe như đang muốn đuổi người đi.

Nhưng Úc Ninh lại không cảm thấy thế, cậu mím môi hỏi, "…Khi nào anh bắt đầu huấn luyện?"

Thành thật mà nói, Úc Ninh có chút không muốn rời đi.

Cậu muốn ở lại với Lục Quyện.

Nhưng có vẻ cậu hơi bám người quá, không dám nói ra.

Đầu ngón tay Lục Quyện gõ lên bàn, "Khá muộn, vừa huấn luyện lại, thời gian cũng không kéo dài lắm."

"Ồ..." Úc Ninh chớp mắt một cái.

"Ở lại không?" Cậu không nhắc đến, Lục Quyện liền hỏi trước.

Úc Ninh im lặng một lúc rồi gật đầu.

Gật xong lại cảm thấy xấu hổ.

Nhưng nghĩ kĩ thì không có gì phải ngại cả, họ mới yêu nhau không lâu, tức là đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, theo súp gà trên mạng thì những người yêu nhau trong giai đoạn này đều kè kè bên nhau dù chẳng có việc gì cả.

Lục Quyện bật cười, nghe có vẻ rất vui, lại đưa tay xoa xoa mái tóc rối bù của cậu, "Phòng cũ nhé."

"Quần áo vẫn như lần trước."

Úc Ninh không từ chối, cậu kéo ghế ngồi sát Lục Quyện hơn, cơ thể hắn ấm áp và không có mùi thuốc lá, khiến Úc Ninh cảm thấy thoải mái.

Lục Quyện liên tục vỗ lưng cậu như đang dỗ dành một đứa trẻ.

Hai người chỉ yên lặng ôm nhau, Úc Ninh chợt nghĩ đến một chuyện, "Lục Quyện, lần trước anh nói về việc ký hợp đồng dưới danh nghĩa đội của anh còn tính không?"

Úc Ninh thực sự đã dành cả ngày để suy nghĩ.

Sau khi bà nội mắc bệnh, mọi chi phí trở nên đắt đỏ, mức lương với hợp đồng hiện tại căn bản không đủ để chi trả.

Lục Quyên xoa tóc cậu, hỏi: "Ký hợp đồng?"

Úc Ninh núp trong lồng ngực hắn, gật đầu, "Ừm, ký hợp đồng, thay đổi điều khoản."

Lục Quyện nở nụ cười, "Tính, giấy bán thân cho anh sao có thể không tính."

Úc Ninh sửng sốt một lúc, Lục Quyện tiếp tục nói, "Hợp đồng đã được soạn thảo xong sớm, ngày mai kêu Từ Mính lấy cho em xem."

Úc Ninh nghĩ thầm mình đã đi cửa sau lại còn chơi lớn, làm gì có streamer nào không phải tuyển thủ chuyên nghiệp mà có thể ký kết dưới danh nghĩa của một chiến đội lớn, may là chuyện này không thể truyền ra ngoài, khán giả bình thường đều không biết bạn kí với ai, chỉ có một vài chiến đội sẽ yêu cầu các streamer nổi tiếng gắn tên họ công khai trên bio.

Úc Ninh trước giờ chưa từng trải qua chuyện này.

Đang suy nghĩ, Lục Quyện lại nói: "Nhưng có một điều kiện."

Úc Ninh bỗng có dự cảm không tốt.

Lục Quyện cụp mắt nhìn cậu, "Thêm TVT vào bio thì không quá đáng chứ?"

"Hay là em không muốn thừa nhận em là của anh?"

Úc Ninh im lặng một lát, cậu túm vạt áo của Lục Quyện, vặn ngón tay thành vòng tròn có chút áy náy, "…Không phải em không muốn."

Sắc mặt Lục Quyện trông khá hơn.

"Em chỉ sợ bị fans bạn gái của anh truy sát thôi."

Tag tên rõ rành rành như vậy, ai mà tin cậu không đi cửa sau chứ?

Nếu gắn tên người khác trong đội, đoán chừng Lục Quyện sẽ nổ tung.



Còn gắn tên Lục Quyện, Úc Ninh lo lắng cho an nguy của mình.

Nhưng Lục Quyện cũng chỉ nói thế thôi, giữ im lặng nghe Úc Ninh nói, không đẩy người ra, trái lại còn ghì chặt hơn.

Mùi sữa tắm trên người Úc Ninh rất dễ chịu.

Một hồi lâu, Lục Quyện mới bật cười, "Yêu đương vụng trộm à."

Chợt nhớ ra gì đó, hắn chậm rãi nói, "Rất biết cách chơi."

Úc Ninh: "..."

Rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này Úc Ninh đã rành hơn.

Phòng ngủ cậu từng ở vẫn y nguyên như cũ, nhưng có vẻ chăn đã được đem đi phơi nắng, có mùi nắng ở trên.

Trong tủ có thêm vài bộ quần áo.

Úc Ninh xem thử, phát hiện đều phù hợp với số đo của mình.

Hóa ra Lục Quyện dụ dỗ trắng trợn như vậy là vì đã chuẩn bị xong hết rồi.

Trong phòng huấn luyện, Nam Bắc uống hết một bình nước, đội trưởng rốt cuộc cũng vào.

Mọi người nhịn không được trao đổi ánh mắt sau lưng hắn, tuy không hỏi thành tiếng nhưng ý tứ rất rõ ràng, người đâu rồi?

Dường như Lục Quyện nhìn thấu họ đang nghĩ gì, "Đi tắm rồi."

Nói xong hắn liếc nhìn giao diện phòng phát sóng trực tiếp của ba người, không cảm thấy lời mình nói có gì sai trái.

Thế nhưng màn đạn đã loạn xà ngầu.

【 A a a a a a a chồng em keoooo!! 】

【 Chồng bé mới ăn cay hả? Môi đỏ quá nha 】

【 Đm đm ai tắm cơ? 】

Nam Bắc vội phản ứng lại, "Huấn luyện viên bọn tôi đi tắm."

Nói xong, chợt cảm thấy lạnh gáy.

Cũng may là đội trưởng vẫn không lên tiếng nói rõ.

Tuy hắn rất nóng lòng muốn công khai, nhưng Lục Quyện sẽ tôn trọng ý muốn của Úc Ninh.

Chờ Úc Ninh tắm xong xuống lầu, mọi người cũng đã ăn tối xong hết, bắt tay vào huấn luyện.

Úc Ninh vốn không có ý quấy rầy bọn họ, ngược lại là Giang Lâu sợ cậu buồn chán, chủ động mời cậu vào xem, vừa giải thích cho cậu, "Bây giờ chưa phải lúc đấu tập, chỉ huấn luyện nội bộ."

"Thật ra cũng chỉ tập đi tập lại mấy thao tác, có phải nhìn khô khan lắm không?"

Tầm mắt Úc Ninh không rời khỏi Lục Quyện một giây, Lục Quyện chơi game không lười biếng như ảnh tuyên truyền, hắn vô cùng nghiêm túc, gần như không nhúc nhích hay bị xao nhãng bởi một điều gì khác.

Úc Ninh nhớ Lục Quyện từng nói, vì muốn ba mẹ tán thưởng nên hắn mới đi theo con đường chuyên nghiệp, chứng minh hắn không phải không làm nên trò trống gì.

Nhưng Úc Ninh cảm thấy, Lục Quyện sinh ra đã thuộc về lĩnh vực này.

Cho nên đến bây giờ, Lục Quyện mới hoàn toàn yêu quý thể thao điện tử, hắn thuộc về thể thao điện tử.

Ba mẹ hắn nên tự hào vì hắn.

Giữa người và người không nên tồn tại bất kì sự so sánh nào.

E rằng trong mắt ba mẹ hắn, người anh học cao và chăm chỉ của Lục Quyện mới là người ưu tú, nhưng trong mắt Úc Ninh, Lục Quyện chính là người xuất sắc nhất.

Úc Ninh lắc đầu, "Không khô khan."

Cứ để cậu xem Lục Quyện huấn luyện thế này, biết đâu cậu có thể ngồi cả đêm.

Nhưng cũng chỉ là biết đâu mà thôi.

Trong khi Giang Lâu đang ra rả nói chuyện huấn luyện, Úc Ninh liền cảm thấy buồn ngủ.

Cuối cùng cũng là Giang Lâu thấy cậu sắp không mở nổi mắt nữa rồi, mới để cho cậu đi nghỉ.

Giang Lâu lại thầm cảm thán, có khi kiếp trước Lục Quyện đã thắp cả một bát hương cũng nên.

Hôm sau, Úc Ninh không chủ động tìm Từ Mính, ngược lại là Từ Mính gửi hợp đồng đến cho cậu trước.

Khi nhận được hợp đồng cũng là lúc Úc Ninh vừa tan học.

- Hợp đồng ở đây, em xem có vấn đề gì không. Anh đã liên lạc với bên nền tảng, hợp đồng trước của em sẽ hết hạn vào tuần sau, vừa vặn có thể kí hợp đồng mới ngay.

Úc Ninh vội cảm ơn Từ Mính, thật ra cậu không có ý định soi xét quá kĩ, thứ nhất cậu cảm thấy Lục Quyện rất đáng tin cậy, thứ hai, cho dù có sai sót gì, cậu cũng không phát hiện ra.

Nhưng khi thật sự đọc kĩ điều khoản, Úc Ninh không khỏi giật mình, cậu nhẩm nhẩm chuỗi số 0 ở mục lương cơ bản, cảm thấy có lẽ Từ Mính gửi sai tài liệu mất rồi.

Cỡ như cậu, ai lại đi trả cho một streamer không có tiếng tăm chừng nấy tiền? Hơn nữa ăn chia hoa hồng cũng khác trước, đổi thành 8:2... Tức là cậu nhận tám, nền tảng nhận hai.

Cho dù là streamer nổi tiếng cũng không thể có mức hoa hồng như thế này, chẳng khác nào làm từ thiện.

Tống Triệu ngồi bên cạnh nói liến thoắng, thấy vẻ mặt của cậu thay đổi thì xua tay trước mặt cậu, "Tao đang nói chuyện với mày đấy, tối nay tao qua thăm bà ngoại với nhé?"

Úc Ninh hoàn hồn, "Cũng được, nhưng tự giải quyết bữa tối đi, tao không định nấu thêm một phần đâu."

Tống Triệu tặc lưỡi, "Biết rồi, mày cũng khỏi chuẩn bị phần mày, nấu cho bà ngoại thôi, tối nay tao mời."

Tống Triệu quơ quơ điện thoại trong tay.

Úc Ninh cũng không từ chối.

Nói chuyện với Tống Triệu xong, cậu lại tập trung vào chuyện hợp đồng.

- Anh Từ Mính, liệu có nhầm lẫn hợp đồng không ạ?

Có vẻ Từ Mính đang chờ cậu, trả lời ngay trong mấy giây.

- Không đâu

- Có vấn đề gì sao?

- Lương cứng và hoa hồng có ghi sai không ạ?

- Không có, chính là số đó, TVT bọn anh là chiến đội nhà giàu, số tiền trả cho các streamer ký kết dưới danh nghĩa của đội chắc chắn sẽ không ít

- Mà con số này cũng chưa bằng số lẻ của những chiến đội khác

Nhưng có một điều Từ Mính không nói ra, dù gì cậu cũng là streamer duy nhất kí hợp đồng, một phần vì thể diện của đội giàu có, một phần là vì thân phận của Úc Ninh.

Chiến đội bọn họ không đi theo hướng phát triển này, nếu không phải vì Úc Ninh là người yêu của Lục Quyện thì làm sao có chuyện kí hợp đồng.

Úc Ninh cảm nhận được sức nặng của tư bản trong lời nói của anh.

Im lặng một lúc, Úc Ninh đành chấp nhận lời giải thích này.

Sau khi giải quyết xong chuyện hợp đồng, Úc Ninh như bỏ được tảng đá xuống.

Nhưng cậu nhất định phải chăm chỉ phát sóng trực tiếp hơn, không thể để thẹn với số tiền kếch xù ấy.

Nghĩ như vậy, cậu hiếm khi mở nhóm cộng đồng streamer lên, phát hiện thông báo của nhóm đã lại thay đổi.

【 Xem trước sự kiện tháng sau: Danh sách PK độ phổ biến của streamer, chỉ những streamer có bật camera mới có thể tham gia 】

Nói cách khác là PK nhan sắc giữa các streamer.

Úc Ninh liếc nhìn, thầm tính toán khả năng chiến thắng của mình, suy cho cùng tiền thưởng lên đến mấy vạn tệ, hơn nữa còn được đề xuất lên trang đầu.

Trước đây cậu chưa bao giờ chú ý đến những sự kiện này.

Nhưng bây giờ thì khác, trong mắt cậu chỉ có tiền, thấy tiền là không nhúc nhích được.

【 Thời gian đăng kí: Kể từ hôm nay đến cuối tháng. Phương thức đăng ký: 1. Liên hệ với quản trị viên của kênh, 2. Liên hệ với admin nhóm, 3. Liên hệ với ban quản lý nền tảng qua email. Hình thức đăng ký như sau:...】

Úc Ninh đã rất động lòng

Lướt xuống dưới, lại càng lung lay hơn nữa.



【 Xem trước sự kiện tháng sau: Hoạt động phỏng vấn tại trực tiếp kết hợp tham quan căn cứ cùng các chiến đội PUBG Tuyệt địa cầu sinh sắp sửa bắt đầu ~ Điều kiện tham gia: 1. Là streamer PUBG có camera đã phát sóng trên hai tháng, 2. Top 50 streamer phổ biến trong tháng tới. Phần thưởng sự kiện: Tiền thưởng 30.000 nhân dân tệ, đề cử trên trang chủ trong một tháng, xếp nhóm với những tuyển thủ chuyên nghiệp và nhiều quyền lợi khác đang chờ ~ 】

Vì là sự kiện của tháng sau nên không có quá nhiều thông tin, nhưng thứ khiến Úc Ninh động lòng hơn cả là 30.000 nhân dân tệ.

Có rất nhiều streamer PUBG bật camera, dù Úc Ninh chẳng mấy khi được đập quà, nhưng chen lên top 50 vẫn gọi là có hi vọng.

Cậu đăm chiêu nhìn hai đoạn tin nhắn, chọt Tống Triệu bên cạnh, "Tống Triệu, có cách nào để nổi tiếng nhanh không?"

Tống Triệu bị cậu làm cho giật mình, phải một lúc lâu mới phản ứng được, "Nổi tiếng thế nào? Phát sóng trực tiếp á?"

Cậu ta nhìn Úc Ninh một lượt từ trên xuống dưới, trông thấy Úc Ninh gật đầu thì nở nụ cười khả ố, "Mặc đồ nữ."

Úc Ninh: "..."

"Em định đăng kí hoạt động đầu, đội anh có tham gia cái phía dưới không?"

Về nhà sau khi ăn tối với Tống Triệu, Úc Ninh gọi điện thoại cho bà ngoại trước, sau đó mới làm ổ trên giường tán gẫu với Lục Quyện.

Lục Quyện ừm một tiếng, "Chưa từng nghe tới."

Úc Ninh thở phào nhẹ nhõm, vậy thì tốt, rủi ro duy nhất đã bị loại bỏ, cậu có thể tham gia vô tư.

"Máy tính của em chịu được không?" Có lẽ Lục Quyên đang gõ bàn phím, âm thanh lạch cạch, bên cạnh còn có thể nghe thấy nhóm người Nam Bắc đang thảo luận xem nữ streamer nào xinh hơn, Lục Quyện không hề có hứng thú với những chuyện vô bổ này.

Úc Ninh hoài niệm bộ dáng ngượng ngùng ngày xưa của Lục Quyện, dám chắc trước khi yêu cậu, hắn cũng chưa từng tham dự vào đề tài này.

"... Chắc vẫn được thôi." Úc Ninh có chút chột dạ.

Xế chiều phát sóng trực tiếp, máy tính của cậu đột ngột tắt ngúm dù không ai đập quà, sau khi kết thúc, cậu đã mang máy tính đến một cửa hàng xem thử, anh thợ chỉ khuyên cậu vẫn nên mua một chiếc máy tính mới đi, chứ sửa thì cũng tốn kha khá.

Úc Ninh chỉ có thể ôm máy tính cũ đi về.

Lục Quyện bật cười, không biết hắn thấy có gì vui, Úc Ninh cảm thấy khó hiểu, lăn lộn trên giường, "Bắt đầu từ ngày mai em sẽ thử không mở camera xem có bị sập nữa không."

Camera cũng là thứ khiến máy tính giật lag.

Âm thanh gõ bàn phím bỗng im bặt, Lục Quyện nói, "Không phải muốn tham gia hoạt động sao? Không bật camera mà được à?"

Úc Ninh suy nghĩ một chút: "Thì đợi hoạt động bắt đầu rồi lại bật."

Nhưng Lục Quyện có vẻ rất không hài lòng với ý tưởng này, trực tiếp chuyển cuộc gọi thoại thành cuộc gọi video.

Úc Ninh sửng sốt, nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Lục Quyện chiếm hết màn hình, khá là oan ức lên án, "Em nỡ lòng để anh không được nhìn thấy em mỗi buổi chiều?"

Úc Ninh: "..."

Trong lòng Úc Ninh giật nảy, thử dò hỏi: "Chiều nào anh cũng xem hả?"

Lục Quyện cười khẩy, kéo điện thoại ra xa, nhưng ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt Úc Ninh đang nằm dài ra đó.

Một lúc sau, Lục Quyện chợt nhớ ra gì đó, "Ở căn cứ có mấy cái máy tính để không, ngày mai sẽ gửi cho em."

Có lẽ sợ Úc Ninh từ chối, hắn lặp lại, "Để không, sớm muộn gì cũng đến bãi phế liệu."

Úc Ninh không có cơ hội cự tuyệt.

Lục Quyện hành động rất dứt khoát.

Qua hôm sau, khi Úc Ninh vừa về đến nhà thì nhận được hàng chuyển phát nhanh.

Không chỉ máy tính mà còn có cả ghế gaming và camera.

Trông máy tính và ghế gaming đều là hàng mắc tiền, nhưng độ phân giải của camera lại không bằng cả chiếc cũ của Úc Ninh.

Úc Ninh nhớ rõ ràng... Lục Quyện và những người khác đều dùng camera cực nét trong buổi phát sóng lần trước mà nhỉ?

Một bên khác.

Từ Minh không nhịn được tóm lấy Lục Quyện phàn nàn, "Người ta chỉ phát sóng trực tiếp mà thôi, có nhất thiết phải tìm bằng được cái camera mờ căm như thế không? Khán giả họ xem làm sao được? Xem mosaic à?"

Camera gửi cho Úc Ninh là do Từ Mính chạy ngược chạy xuôi ở mấy tiệm đồ cũ.

Anh thấy chú hơi quá rồi đó.

Úc Ninh vốn là streamer theo hướng nhan sắc, giờ thì hay rồi, Lục Quyện không muốn để người ta bật camera luôn.

Mà cũng không phải, không cho bật thì gửi camera làm gì? Đúng là không ai bình thường khi yêu.

Lục Quyện cúi đầu cũng không biết đang nhìn gì, không nói tiếng nào.

Từ Mính ghé sát hơn, chợt nghe thấy âm thanh truyền ra từ điện thoại, "Hôm nay phát sóng đến đây thôi!", là giọng của Úc Ninh, hình như là chiếu lại phát sóng trực tiếp.

Từ Mính: "..."

Cục tức nghẹn ở ngực, còn chưa kịp xả ra thì Lục Quyện đột nhiên ngẩng đầu, "Tháng sau có họat động phỏng vấn chiến đội à?"

Từ Mính khựng lại, sự chú ý của anh lập tức bị dời đi, "À cái đấy hả, mấy đứa nói không thích còn gì? Anh từ chối rồi, hơn nữa còn là streamer phỏng vấn, không có chuyên nghiệp..."

Lục Quyện gõ điện thoại di động, "Đăng kí đi."

Từ Mính: "...?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.