Tô Ngang thấy Giản Nịnh không nói gì đột nhiên như tỉnh khỏi cơn mộng, anh hỏi: "Vợ à, có phải là em đang ghen không đó? Em thấy anh với Diệp Manh có gì đó cho nên em ghen phải không?"
Nghe anh hỏi vậy Giản Nịnh lúng túng, cô đây mới không thèm ghen đâu. Cô không trả lời mà vươn tay đẩy Tô Ngang ra: "Không có đâu, em không thèm ghen đâu. Em chỉ không chấp nhận được người đàn ông bắt cá hai tay để cho vợ phải đội nón xanh (*) thôi."
(*) Đội nón xanh: Chỉ sự phản bội, không chung thủy trong hôn nhân, tương tự như “cắm sừng”.
Tô Ngang mới không tin lời cô đấy. Nhìn thấy điệu bộ này của Giản Nịnh anh bèn ôm lấy cô, hôn lên mặt cô một cái rồi nói: "Bà xã à, anh thấy em thật ra là đang ghen, ăn dấm chua (*) của anh với người phụ nữ khác đây mà. Anh với cô ấy không có gì hết, trước đây là anh thấy cô ấy đáng thương nên mới đặc biệt quan tâm giúp đỡ. Giờ anh biết em không thích cô ấy rồi, sau này anh không giúp nữa."
(*) Ăn dấm chua: Chỉ sự ghen tuông.
Giản Nịnh nghe anh nói xong nhưng vẫn không muốn thừa nhận mình ghen, cô tức giận muốn đẩy anh ra nhưng lại bị Tô Ngang siết chặt vòng ôm, hôn thật sâu lên mặt cô.
Giản Nịnh bị anh chọc tức, hét lên: "Nước miếng của anh dính lên mặt em rồi."
Tô Ngang ấm ức nói: "Vậy em đừng giận nữa, có được không?"
Giản Nịnh không trả lời vì chính bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-voi-va-ket-hon/3356142/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.