Tô Ngang vừa nãy rõ ràng là đã thỏa mãn rồi mới quay về, thế mà bây giờ anh vẫn có thể tiếp tục được. Quả nhiên người làm quân nhân vẫn là người làm quân nhân, thể lực thật sự không thể xem thường.
Giản Nịnh bị anh đè trên cánh cửa không ngừng ra sức giày vò, âm thanh nửa người bên dưới va chạm với nhau phát ra cực kỳ vang dội. Giản Nịnh bị anh đâm sâu vào bên trong đến mức suýt chút nữa thì kêu ra tiếng.
Thấy cánh tay Tô Ngang đang để bên cạnh cửa, Giản Nịnh nhìn thấy anh đang mạnh tay ức hiếp mình khiến cô không nhịn được mà cúi đầu xuống cắn vào tay anh, cắn thật sâu, mục đích chính là để khống chế bản thân không phát ra bất cứ âm thanh nào. Thế nhưng cái hơi sức cô cho là rất lớn đó của mình, so với cánh tay da dày thịt béo của Tô Ngang xem ra là chẳng thấm tháp vào đâu.
Thoạt nhìn dáng vẻ của anh không có biểu hiện gì gọi là bị cắn đau cả. Giản Nịnh cắn đến độ hằn cả dấu răng trên tay anh, anh thì ở sau lưng cô không ngừng cắm rút. Giản Nịnh thấy không chơi nổi với anh nên không cắn nữa mà cắn răng chịu đựng.
Thấy Giản Nịnh nhất quyết cắn răng không kêu Tô Ngang bắt đầu nắm lấy eo của cô, đổi sang tư thế đi vào từ bên hông. Anh kéo cô tới bên cạnh cầu thang, để cô nắm lấy lan can rồi bắt đầu tiếp tục ra vào động nhỏ, âm thanh bình bịch mỗi lúc một rõ ràng.
Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-voi-va-ket-hon/3356134/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.