“Em đến thăm anh mà.” Vẻ mặt cô bé rất chân thành, “Anh ra ngoài lâu quá không có tin tức gì, em rất lo lắng cho anh.” 
Hạ Yến nhíu mày: “Hạ Vi Vi em bị trúng gió gì vậy?” 
Cô bé chớp mắt: “Anh nói gì thế?” 
Cố Hi Đình ngẩng đầu nhìn hắn, cậu còn ngạc nhiên về thái độ của Hạ Yến với bé gái hơn là quan hệ anh em của họ, rõ ràng là một cô bé ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, tại sao Hạ Yến lại lạnh lùng với nó như thế? 
Thấy Hạ Yến không nói gì, Hạ Vi Vi nói tiếp: “Em muốn đến thăm nhà anh.” 
Hạ Yến: “Không được.” 
Hạ Vi Vi: “Bên ngoài lạnh lắm, tay em cứng đờ rồi.” 
Mấy câu này là nói với Cố Hi Đình, cô bé nói xong còn vươn hai cánh tay giả vờ đánh thương, tiếc là vừa rồi cô bé đã bưng tách cà phê sưởi ấm tay nên không có sức thuyết phục gì. 
Cố Hi Đình xem như đâm lao phải theo lao, cậu không ngờ quan hệ của hai anh em lại căng thẳng như vậy. Hạ Yến lạnh lùng, còn cô bé rất tủi thân, nhìn kiểu gì cũng là Hạ Yến đang ức hiếp người khác, xung quanh đã có tiếng xì xào bàn tán. 
Cố Hi Đình đề nghị: “Hay là hai người vào trong rồi nói tiếp?” 
“Cảm ơn anh Hi Đình!” Cô bé cười cong mắt, nhảy lên muốn ôm ôm, lại bị Hạ Yến liếc mắt đứng im tại chỗ. 
Hai người giằng co một lúc lâu, rốt cuộc cô bé thua cuộc trước, ngoan ngoãn đứng dậy. 
Quán cà phê có vài bậc thang, Cố Hi Đình thấy cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/1284388/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.