Căn phòng trước mặt rộng rãi sáng sủa, làn da dưới tay mềm mại ấm áp, mọi thứ trong quá khứ dường như đã rất xa vời. 
Cõi lòng Hạ Yến khẽ rung động, nói với Cố Hi Đình: “Đưa tay trái cho anh.” 
“Để làm gì?” Người kia cảnh giác hỏi lại. 
Chủ yếu là vì đây không phải lần đầu Hạ Yến đánh chủ ý lên đôi tay cậu, trong những giờ qua, Cố Hi Đình chả có ký ức đẹp về bàn tay mình. 
Không phải để tay cậu luồn vào chỗ xấu hổ nào đó, thì cũng là liếm từng ngón tay cậu, quá đáng hơn nữa là lúc cậu không chịu nổi siết ga giường, người kia nhất định phải chen vào từng khe hở ngón tay cậu, mạnh mẽ bá đạo nắm chặt mười ngón tay với cậu. 
Cũng không phải không thích, chủ yếu là quá thẹn thùng… 
Lần đầu tiên trong đời chơi nhiều trò như vậy, cậu không chịu nổi. 
Cố Hi Đình ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Hạ Yến cũng trở nên cảnh giác, cậu không muốn trải nghiệm loại ‘vui sướng’ đó một lần nữa. 
Người đàn ông giảm bớt khí thế mạnh mẽ, cười dịu dàng: “Đừng sợ, cứ đưa cho anh.” 
Cố Hi Đình vươn tay, chậm rãi nhắm mắt lại. 
Cho đến khi cổ tay truyền đến cảm xúc lạnh buốt, cậu mới nhận ra đó là một cái đồng hồ đeo tay, trông cũng hơi giống vòng tay. 
Chiếc vòng thuần một màu vàng được trang trí thêm những viên kim cương trắng, một đầu khảm đầu báo săn đính thêm hai viên ngọc lục bảo, mạnh mẽ quyền lực. 
Cố Hi Đình hơi ngạc nhiên: “Sao tự dưng lại tặng cái này cho em?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/1284387/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.