“Tôi không ra được,” Thẩm Mậu bị nhốt ở một nơi tối mịt, ôm đầu gối lẩm bẩm, “Tôi không dám, tôi không ra được, hắn sẽ đánh tôi…” 
“Anh yên tâm, có tôi ở đây.” Một giọng nói kiên định vang lên bên tai, dường như có tia sáng soi rọi thế giới tăm tối của gã, “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ ở bên anh.” 
Cơ thể trước mặt co rúm lại, nhưng cuối cùng vẫn là Thẩm Mậu bình thường chiếm quyền làm chủ. 
Cố Hi Đình: “Cởi dây giúp tôi mau lên!” 
Thẩm Mậu căng thẳng tột độ, làm thế nào cũng không tháo được nút thắt, cuối cùng càng ngày càng hoảng loạn, hai tay run lẩy bẩy suýt bật khóc. 
“Đừng căng thẳng, dùng dao từ từ là được.” Giọng Cố Hi Đình rất bình tĩnh. 
Lưỡi dao cắt đứt từng sợi dây gai dày dặn, rơi lả tả trên mặt đất, cuối cùng chỉ còn lại nút thắt trên hai tay. 
Thẩm Mậu ngồi xổm sau lưng cậu cắt dây thừng, khi sắp cắt đứt thì gã đột ngột dừng tay, hoảng sợ ngẩng đầu: “Hắn… Hắn quay lại rồi…” 
Trong khoảnh khắc đó, cậu nghe có tiếng gió quét sau lưng, là tiếng dao vụt trong không khí. 
Cố Hi Đình đứng bật dậy khỏi ghế, quay người đá vào ngực “Hắn”. 
Cố Hi Đình tập thể thao lâu năm, sức mạnh bộc phát không thể khinh thường, Thẩm Mậu ăn một đá cuối cùng không thể đứng dậy được nữa. 
Nhìn Thẩm Mậu đau đớn lăn lộn trên mặt đất, Cố Hi Đình vỗ vai nhẹ giọng nói “Xin lỗi”, sau đó trở dây thừng trói Thẩm Mậu vào ghế. 
Tình thế đảo ngược trong nháy mắt. 
Lúc Hạ Yến và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-viet-nam-than-vao-trong-tieu-thuyet-tui-co-duoc-nguoi-that/1284385/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.