【 Anh ấy nói tôi rất ngọt. 】
Bộ phim của Lục Thành tên là《 Cung đình trong chốn giang hồ 》, được coi như tác phẩm đầu tiên Tu Từ đóng vai có tên tuổi chính thức.
Tu Từ trong phim thủ vai thị vệ Hạ Sơn của nữ hai, nhân vật này tuy không quá đặc sắc nhưng nếu diễn tốt cũng sẽ rất hút fan.
Dù sao ngay từ thiết lập của hắn cũng đủ để khiến người ta động lòng, mạnh mẽ, thâm tình, người bảo vệ thầm lặng...
"Đeo mặt nạ suốt à?"
Phó Sinh xem bộ phim này chính vì muốn ngắm Tu Từ, kết quả mặt nạ trên mặt cậu chưa từng lấy xuống, số lần xuất hiện tuy không ít nhưng lần nào cũng trầm mặc ít nói như người trong suốt đứng sau lưng nữ hai.
"Ừm..." Tu Từ nghịch ngón tay Phó Sinh, "Lúc em chết có lộ mặt."
"..." Phó Sinh tức giận vỗ vào mông Tu Từ, "Lúc em chết cái gì, là lúc nhân vật chết."
Tu Từ chậm rãi chớp mắt, ngoan ngoãn vâng một tiếng.
"Đáng ra không được lộ mặt, nhưng đạo diễn Lục cho thêm cảnh."
"..." Lòng Phó Sinh nhói lên, Tu Từ thật sự đã chịu quá nhiều khổ, hai năm quá khứ trong giới giải trí cậu không làm nhân vật quần chúng thì cũng làm người qua đường.
Phó Sinh từ trước đến giờ cưng chiều cậu tự động bỏ qua đại đa số diễn viên, có ai mới bắt đầu mà không phải lăn lộn ở tầng chót mất mấy năm cơ chứ.
Có là Diệp Thanh Trúc hay Bạch Đường Sinh, lúc trước cũng chịu không ít khổ cực mới đi đến ngày hôm nay.
"Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896091/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.