Phó Sinh chắc chắn đang tới tìm cậu.
Từ thành phố điện ảnh kia lái xe đến đây ít nhất phải mất mười tiếng, Tu Từ rất muốn để Phó Sinh trở về, nhưng anh chắc chắn sẽ không nghe.
Tuy rằng Phó Sinh đến vốn là một phần kế hoạch của cậu...
Tu Từ thả còng tay rose gold lại vào hộp chuyển phát giấu dưới gầm giường, rồi tìm từ trong tủ ra một cái áo sơ mi Phó Sinh ôm vào trong lòng, nằm trên giường chuẩn bị ngủ.
Phải dưỡng tinh thần cho tốt, ngày mai còn phải đúng hẹn đây...
- -
Lần đầu Tu Từ tới chỗ như này, là một club thoạt nhìn rất bí ẩn, trang trí thiên hướng kiến trúc cổ, có non bộ nước chảy, còn có đình nghỉ chân.
Cậu đi đến cửa phòng riêng gõ nhẹ một cái, sau đó liền nhìn thấy người đại diện cũ Vu Chấn ngồi ngay ngắn ở trong... còn có cả Lạc Kỳ Phong.
Tu Từ không hề cảm thấy bất ngờ, cậu và Vu Chấn không thù không oán, nếu như chỉ đơn thuần vì tiền, không cần thiết phải cưỡng cầu gặp mặt.
Lạc Kỳ Phong quan sát trên dưới Tu Từ một lát: "Quả nhiên bò giường có khác, thằng hề lại còn đeo đồng hồ?"
Tu Từ mặt không biến sắc nói: "Ngài Phó đưa, mày thích anh ấy cũng không đưa mày."
Lạc Kỳ Phong: "..."
Mẹ nó.
Vu Chấn quan sát trên dưới Tu Từ một phen, nắm tay Tu Từ lên kéo băng gạc trên tay, sau khi phát hiện bên trong không giấu gì, mới không chút để ý ném băng gạc xuống đất.
Hắn còn kiểm tra điện thoại di động Tu Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896014/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.