"Action!"
Cảnh kết vừa mới bắt đầu, quốc sư dưới sự gợi ý của lão hoàng đế, trở thành sư của thái tử.
【 Thái tử Mộ Ngọc quỳ trên mặt đất, hắn ngước mắt lên lần đầu trông thấy quốc sư mà ngay cả phụ hoàng cũng kính trọng không ngớt, nhất thời dại ra, bật thốt lên: "Thật đẹp..."
"Làm càn!" Lão hoàng đế cười mắng, "Đứa nhỏ này từ bé đã khờ."
Sư Hòa đứng dưới cao điện, nhàn nhạt rũ mắt nhìn hắn, trong nháy mắt đó, Mộ Ngọc dường như đã gặp được thần, rõ ràng hắn mới là thái tử vạn người kính ngưỡng, nhưng bây giờ đang quỳ cạnh người này, lại không hề cảm thấy sai trái.
Mộ Ngọc thậm chí còn cảm thấy, người hắn nên quỳ không phải là phụ hoàng, mà là Sư Hòa mới đúng.
Ý nghĩ bất kính lớn như vậy làm hắn sợ hãi cúi thấp đầu, phụ hoàng lại thỏa mãn nở nụ cười: "Rất tốt, từ hôm nay trở đi, việc học của thái tử đều do quốc sư an bài." 】
"Cắt!"
Bạch Đường Sinh vươn tay kéo Vu Mạc dưới đất lên: "Cực khổ rồi."
Diệp Thanh Trúc không nín cười được mà cười nói: "Thầy Vu vừa rồi là diễn xuất đặc trưng nhỉ, ngu xuẩn quá."
Vu Mạc dở khóc dở cười: "Mộ Ngọc chính là tên ngốc manh đó, bằng không sau này sao có thể bị Mộ Tương chỉnh thành như vậy?"
Tu Từ đột nhiên bị điểm danh để điện thoại xuống ngẩng đầu lên, nhìn Phó Sinh đang đi tới phía mình.
Phó Sinh đưa tới một chai nước khoáng: "Uống vài hớp đi, cả ngày hôm nay em chưa uống giọt nước nào."
Tu Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/896013/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.