Edit: Mila
Beta: Zen
_______
Một buổi sớm cuối hè, trời mưa lất phất, không có nắng, chút mát lạnh len lỏi đi vào khe cửa sổ, chạm vào da thịt khiến cho ai nấy đều phải run lên.
Phó Sinh đã dậy từ lâu, anh cúi đầu nhìn Tu Từ đang cuộn tròn trong vòng tay anh, yên lặng chờ cậu thức dậy.
Cơ thể ấm áp toàn tâm toàn ý dựa vào cánh tay anh, khiến người ta có cảm giác thoải mái.
"Anh...Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Mái tóc mềm mại của đứa nhỏ cọ vào cổ Phó Sinh, cảm thấy hơi nhột, Phó Sinh vươn tay giúp cậu vuốt lại mái tóc rối bù, sau đó cúi đầu hôn cậu.
Tu Từ sững sờ trong giây lát, cho đến khi cảm giác cánh môi đang chạm vào sắp biến mất, cậu mới phản ứng lại mà ôm lấy cổ Phó Sinh yêu cầu thêm một cái nữa.
"Hôn nữa đi..." Tu Từ nhắm mắt dụi dụi môi Phó Sinh, "Hôm qua anh còn không hôn em."
Phó Dinh bất lực mà đau lòng lướt nhẹ quanh môi cậu nói: "Dậy, rửa mặt trước đi."
Phó Sinh có ý muốn ôm Tu Từ dậy, không ngờ Tu Từ lại chủ động đứng dậy, ngoan ngoãn ngồi ở bên giường, xỏ dép vào rồi đi về phía phòng tắm..
Thấy Phó Sinh không nhúc nhích, Tu Từ có chút thấp thỏm quay đầu lại: "Làm sao vậy?"
"..... Không có gì."
Hai người đứng song song trước chậu rửa tay đôi, Tu Từ cúi đầu húp một ngụm nước, súc sạch bọt trong miệng, đi tới đi lui mấy lần mới bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-nuoc-ban-trai-nho-co-chap-dien-roi/3539618/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.