Cô chủ họ Phạm bị quấn trong một chiếc chăn xây vào giếng. Chăn gấm đã rách mướp, trên chăn còn thêu hoa văn như dùng cho đêm đại hôn.
Mấy tên NPC sai vặt lớn gan từ từ đưa cô chủ họ Phạm ra khỏi giếng. Sau khi hoàn thành mọi thứ, Cố Vân nói: “Các cậu đi đi.”
Bây giờ trong viện chỉ còn lại sáu người chơi và thiên sư thần bí.
Kỳ Vô Quá không kiêng kỵ mấy thứ như hài cốt, cũng không thấy sợ cô chủ họ Phạm đã biến thành xương trắng. Cậu ngồi xuống định mở chiếc chăn gấm ra, tay vừa vói qua, một người lập tức đi tới nhẹ nhàng cản tay cậu.
“Cậu và cô chủ họ Phạm có mối quan hệ gắn bó, nếu mở chăn gấm, chỉ e cô ta sẽ quấn lấy cậu.”
Kỳ Vô Quá thấy là tên thiên sư thần bí kia, tuy mình đã từng bị cô chủ họ Phạm quấn lấy không ít lần, nhưng đã có người chuyên nghiệp ngăn cản, tất nhiên sẽ không tiếp tục tự xốc chăn nữa.
“Cảm ơn.”
Kỳ Vô Quá đứng dậy lui về sau một bước. Thiên sư không xốc chăn lên ngay mà lấy một đôi găng ra đeo lên tay. Đinh Tâm Du đứng một bên hỏi: “Đại sư, có phải bao tay này chặn được âm khí nhập thể không?”
Cô luôn cảm thấy quỷ thai trong bụng khiến mình sống không được yên ổn, nếu có đạo cụ có thể phòng bị một chút cũng có thể yên tâm hơn hẳn.
Thiên sư vẫn tập trung làm động tác trên tay mình, nghe có người hỏi cũng không quay đầu nhìn lấy một cái. Mãi tới khi đeo xong bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954917/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.