Khuôn mặt Kỳ Vô Quá chợt cứng đờ, cậu nhìn Đoàn Lệ cười gượng, nói: “Nếu tôi nói đây là hoạt cảnh cốt truyện, anh có nghĩ câu giải thích này được chấp nhận không?”
Đoàn Lệ lạnh lùng không nói gì, nhưng cốt truyện của Ngụy Kiệt vẫn chưa hết, vào thời khắc mấu chốt này, hắn phát ra tiếng hét chói tai đầy quỷ dị như một con vịt đực bị siết cổ.
“Á!”
Kỳ Vô Quá quay lại, thấy Ngụy Kiệt túm chăn che lên ngực mình, tỏ ra yểu điệu ngại ngùng. Cậu chỉ thấy huyệt thái dương đập thình thịch, cảnh này đã đánh sâu vào ranh giới thẩm mỹ của cậu.
Lông ngực người anh em Ngụy Kiệt sắp ngang với chòm lông dưới bụng dê rồi, có gì đẹp mà che?
Khuôn mặt Kỳ Vô Quá lại càng vặn vẹo, tuy biết Ngụy Kiệt bị cốt truyện khống chế, cậu vẫn muốn nói hắn câm miệng.
“Im mồm.”
Không ngờ Kỳ Vô Quá còn chưa lên tiếng đã nghe Đoàn Lệ lạnh lùng nói. Hắn vừa dứt lời, tiếng hét chói tai của Ngụy Kiệt đột nhiên im bặt. Kỳ Vô Quá vốn tưởng cốt truyện đã kết thúc, đang định nói gì đó, lại thấy Ngụy Kiệt bọc chăn bổ nhào xuống giường. Hắn định ôm chặt đùi Đoàn Lệ, nhưng Đoàn Lệ phản ứng cực nhanh, lùi thẳng về phía sau.
Ngụy Kiệt mất đi trọng tâm, cơ thể bọc trong chăn không tiện hành động, đầu cứ vậy đập thẳng xuống đất. Nhưng cốt truyện không dễ dàng buông tha cho hắn, Ngụy Kiệt giãy giụa bò về phía trước, một tay túm chặt ống quần Đoàn Lệ.
“Mợ chín, tôi… tôi thật lòng với cậu chủ, chỉ muốn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954916/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.