Kỳ Vô Quá dừng bước, cậu chỉ thấy con quỷ này có gì đó kỳ lạ.
Ban đầu khi lệ quỷ xuất hiện, lệ khí rất lớn, Kỳ Vô Quá cũng vì cảm thấy nguy hiểm nên mới gỡ khuyên tai xuống.
Chỉ là không biết vì sao, bọn họ càng tới gần, lệ khí trên người con quỷ kia cũng từ từ biến mất. Hiện tại, nó hoàn toàn thu đi lệ khí ngất trời, nếu không nói thì người khác cũng chỉ thấy đó là một thanh niên bình thường tay trói gà không chặt mà thôi.
Ba người đối lập, mỗi người một ý, trong khoảng thời gian ngắn, không ai mở miệng.
Đương nhiên Kỳ Vô Quá sẽ không tự sướng rằng vì đối phương cảm nhận được sự tồn tại của quỷ sai nên mới biểu hiện như vậy, tuy rằng bây giờ cậu có thể mượn một ít năng lực của quỷ sai, nhưng thực tế không khác người bình thường là mấy.
Đoạn Lệ nhìn lệ quỷ trước mặt, trong lòng hơi cảnh giác, lại không biết vì sao trông nó không hề có gì nguy hiểm.
Trên mặt Khưu Lương thoạt trông bình tĩnh, trong lòng lại hoảng loạn không thôi.
Cậu ta thấy ánh mắt Đoạn Lệ nhìn mình đầy xa lạ, lúc này mới nhớ ra Đoạn Lệ đang trong trạng thái không có ký ức.
“Nếu gặp tôi trong không gian quỷ vực thì cứ coi tôi như người chơi bình thường.”
Trước khi Đoạn Lệ rời đi đã giao kèo như vậy. Khưu Lương nghĩ tới đây mới miễn cưỡng trở lại bình thường.
Cậu ta nói: “Các người dùng cách bạo lực để qua cửa, chạm tới mấu chốt của tôi.”
Kỳ Vô Quá xoa cằm, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954805/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.