Lúc Kỳ Vô Quá trở về tới trọ, vừa hay đụng phải chủ trọ đang cong mông nằm trên mặt đất quét tước dọn dẹp.
Cách anh ta quét dọn chăm chú tới mức cực đoan, thậm chí trông như đang tự làm khó mình.
Buổi sáng lúc quét dọn cậu cũng chỉ lau qua một lần mà thôi.
Thập Nhất lúc này bày ra một cái chậu, quỳ trên mặt đất dùng giẻ cẩn thận lau sạch từng khe hở một.
Lúc Kỳ Vô Quá đến gần cửa còn thấy đối phương quỳ rạp dưới sàn nhà, cẩn thận nhìn xem trên sàn nhà còn bụi hay không.
Hai người cứ đứng vậy quan sát thêm vài phút thông qua cửa sổ sát đất, chỉ thấy Thập Nhất này rất cổ quái.
Đoạn Lệ nói: “Thật ra như vậy mới được xem là bệnh thích sạch sẽ.”
“Thế cỡ như anh là thích sạch sẽ bình thường đúng không?” Kỳ Vô Quá cười như không cười liếc đối phương một cái.
“Nhưng mà.” Kỳ Vô Quá hơi dừng lại, “Nếu nói anh ta có bệnh thích sạch sẽ, còn không bằng nói là đang tìm việc làm để khỏi rảnh tay.”
Thập Nhất chắc chắn không mắc bệnh sạch sẽ, bằng không chiếc xe máy kéo đậu trước cửa kia sẽ không bẩn tới như vậy. Bây giờ nghĩ lại, hành động của hắn giống hệt như nhóm Mã San San đã nói, cần mẫn quá đáng.
Chăm chỉ tới mức không bình thường.
Kỳ Vô Quá cảm thán một câu: “Thân là ông chủ mà chăm chỉ như vậy, nhân viên lâm thời như tôi đúng là đáng xấu hổ.”
Cậu nói xong liền đẩy cửa đi vào.
Thập Nhất quay đầu nhìn, Kỳ Vô Quá thấy thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954792/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.