Nhưng vừa rồi ở Sùng Chính Điện, ngoài ý muốn nàng lại đột ngột xuất hiện trước mặt, khiến hắn trở tay không kịp, không quan tâm, nhưng khi nhìn nàng tươi cười đứng bên cạnh người khác, mềm mại gọi hắn là ‘hoàng thúc’, sự bất an trong lòng hắn trào dâng cuồn cuộn.
“Nàng muốn gả cho hắn ta?”
“Hả?” Hoàng đế thay đổi đề tài quá nhanh, Thư Quân chưa kịp hồi phục tinh thần. Nàng mờ mịt nhìn hắn, đôi mắt rưng rưng nước mắt, giống như bị sương mù bao phủ, cho dù là ai nhìn thoáng qua, cũng đều bị hút mất hồn.
Ánh mắt Bùi Việt sâu thêm vài phần.
Thư Quân sợ tới mức không dám nhìn thẳng hắn, cân nhắc phải trả lời như thế nào đây.
Cho tới hoàn cảnh này rồi, rất nhiều chuyện đã không thể khống chế được nữa, gả hay không gà cũng không phải do nàng quyết định.
Nàng muốn gả, hắn đồng ý sao?
Tâm trạng của Thư Quân đều viết rõ ràng ở đáy mắt, môi mỏng Bùi Việt căng ra.
Duỗi cổ cũng một đao, mà rụt cổ cũng một đao, nói sao cũng không được, vậy thì dứt khoát không nói.
Thư Quân quỳ bệt xuống, xoa xoa ngón tay cứng ngắc.
Ánh mắt Bùi Việt vừa động, lại dời đi ngay, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Bình thân.”
Thư Quân quỳ đến đau đầu gối, bèn chầm chậm đứng lên: “Tạ bệ hạ.” Lại lặng lẽ lui về bên cạnh mấy bước, cố tình tạo ra thêm chút khoảng cách, đôi tay nàng đan vào nhau đặt ở trước bụng, cố gắng nghiêm trang nhất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/3729661/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.