Bùi Ngạn Sinh ở cạnh chỉ nghĩ rằng Thư Quân căng thẳng quá không dám ăn, thỏ người qua nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Đừng sợ, hoàng thúc đồng ý rồi. Ngày mai thánh chỉ hạ xuống, chúng ta sẽ là hôn phu hôn thê danh chính ngôn thuận. Nàng cứ yên tâm dùng bữa đi.”
Thư Quân ngơ ngác nhìn thẳng hắn ta, trong lòng lại không dễ dàng bình tĩnh như vậy. Không nói những chuyện khác, Hoàng đế chỉ tùy ý nêu ra một tội danh là đã có thể đưa nàng vào chỗ chết, nàng chỉ có thể cầu nguyện hẳn đại không chấp nhặt tiểu nhân, không tính toán với nàng. Còn chuyện kết hôn, nàng không dám hy vọng xa vời.
Nàng có thân phận gì chứ? Cho dù nạp vào cung, cũng sẽ chìm trong hàng ngàn giai lệ, đến lúc đó c.h.ế.t như thế nào cũng không biết, nếu gả cho Bùi Ngạn Sinh, ít nhất cũng an ổn làm chính thê.
Chỉ sợ nàng không có phúc phận này.
Đáy mắt Thư Quân như phủ một tầng mưa bụi mênh mông, vừa muốn khóc vừa muốn nhịn, nghẹn ngào nức nở. Cuối cùng nàng hít mũi một cái, buồn bã nói một tiếng “được”, cúi đầu khuấy cái thìa, uống mấy ngụm canh lót dạ.
Thái Thượng Hoàng thích náo nhiệt, chuông trống đàn sáo chuẩn bị ca vũ tấu nhạc. Âm thanh chiêng trống, tiếng tung hứng kịch nghệ, hợp với âm thanh ăn uống linh đình kia hết đợt này đến đợt khác, dần dần chìm vào bóng đêm.
Yến tiệc cung đình kéo dài thật lâu, vì đây là gia yến, Thái Thượng Hoàng cũng không đặt ra nhiều quy củ. Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/3729659/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.