Đặc biệt là cái trứng Chu Tước kia, chẳng những không chịu, còn bay lượn giễu cợt ta, thậm chí còn hất đổ chậu lan nhỏ ta vừa cứu về.
Ta tức quá, bèn lấy kim chọc thủng, hút hết linh khí bên trong uống sạch.
Không ngờ Thẩm Nguyệt Ninh lại dám lấy danh dự tông môn ra thề.
Đã thề bằng danh dự của tông môn, Chu Tước đương nhiên tin nàng vài phần, lập tức bay thẳng tới chỗ ta.
Nhưng mới bay được nửa đường, bỗng khựng lại giữa không trung.
"Trên người ngươi sao lại có khí tức của con ta?"
Ta nhớ tới vụ uống trộm nước trứng, xấu hổ vặn vẹo ngón tay.
Hồng Trần Vô Định
"Thật ra, chuyện này, ta có thể giải thích."
"Ngươi nhất định chính là con của ta!"
Một người một thú, đồng thanh mở miệng.
9
Ta: “A?”
Thẩm Nguyệt Ninh tức đến phát điên:
“Nàng ta không phải! Nàng ta là thứ muội của ta, thân phận thấp hèn nhất!”
Khốn kiếp, cái ta hận nhất chính là cái kiểu nàng ta cứ mở miệng ra là ‘thứ muội’.
Chẳng lẽ ta không có tên riêng à!? Ta làm bộ sợ hãi, e lệ rúc vào lòng Chu Tước, ngoan ngoãn xoay người, dịu dàng gọi một tiếng:
“Mẹ!”
Thẩm Nguyệt Ninh gần như muốn nổ tung:
“Đừng giả bộ nữa! Ngươi làm gì có bản lĩnh hóa thân thành Chu Tước!”
Nghe vậy, Chu Tước bắt đầu nghiêm túc quan sát ta.
Cái đầu to tướng từ từ áp sát, đồng tử thẳng đứng lóe lên nguy hiểm khiến da gà ta nổi đầy người.
Đến khi ta suýt ngất vì áp lực, thì nó đột nhiên ôm lấy ta, hưng phấn dụi dụi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-dao-tai-nguyen-khap-the-gian-deu-tu-dang-den/4640710/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.