Đã hơn 1 giờ rưỡi sáng rồi, các khách mời khác hẳn cũng đã ngủ từ lâu nhưng khi đi ra khỏi sân, Ninh Thời Tuyết vẫn quay đầu lại để nhìn phía sau vì cậu cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình.
Nhíu mi suy tư một lát thì không cảm thấy nguy hiểm gì, dù sao cũng đang quay chương trình trực tiếp nên Ninh Thời Tuyết không lo nữa.
Thật ra người khiến Ninh Thời Tuyết cảnh giác một lúc đó là Bánh Trôi. Bé dậy để đi vệ sinh thì phát hiện ra hai người đang đi ra ngoài, bé nghĩ rằng hai người đó đang đi chơi nên ngưỡng mộ lắm, khẽ hỏi Quý Thanh:
- Cậu ơi, chúng ta cũng đi chơi được không ạ?
Quý Thanh nhìn bé, nhẹ nhàng trả lời:
- Bé ngoan không đi chơi vào tối muộn, Tiêu Tiêu có phải em bé ngoan không nào?
Tên thật của Bánh Trôi là Quý Tiêu, bé ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt của Quý Thanh, mím miệng rồi lắc đầu:
- Nhưng mà... Tiêu Tiêu phải làm em bé ngoan để mọi người yêu thích.
Quý Thanh xoa đầu của bé rồi tiếp lời:
- Vậy thì đi ngủ nhé. Ngày mai còn phải dậy sớm làm nhiệm vụ.
-
Nhân viên của chương trình đều ở chung một khu, là ngõ nhỏ cạnh khu vực sinh hoạt của khách mời nên cũng tiện đi lại, chỉ tốn khoảng tầm 3 phút.
Trên đường đi, Ninh Thời Tuyết dặn Dao Dao:
- Lần sau không được tự nhảy xuống giường như thế nữa, nhớ chưa?
Cậu mới nghe Dao Dao khoe mông nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-bo-nguoi-dep-om-yeu-noi-tieng-nho-chuong-trinh-cham-tre/3517166/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.