Ngày dặm xa xôi đến tặng trang bị, kết quả là bị 3 người anh trai thân thương của mình bắn bỏ không thương tiếc. Hà Lộ Từ nằm chết dí dưới mặt đất bắt đầu hoài nghi nhân sinh: "......Em không nghĩ tới mấy anh lại có thể vô nhân tính đến như vậy." Ba anh trai chỉ để lại cho Hà Lộ Từ một nụ cười lạnh lùng. Hà Nguyệt Tâm chậc chậc lắc đầu, ba anh trai sao có thể làm như vậy chứ! Anh tư cũng quá thảm rồi đi! Đầu thì nghĩ vậy đó, nhưng tay vẫn lượm trang bị như thường, không mấy chốc là đã trang bị đầy đủ hết cho mình xong xuôi. Cô thư thái mà thở dài một hơi, có anh trai thật hạnh phúc mà, cô gần như là không cần phải lượm thêm trang bị nào nữa rồi. Đội bên Triệu Nghệ và Phương Viên mở voice chat trong nhóm, thành viên được máy chủ chia ngẫu nhiên là một bạn nam, nghe giọng nói thì tuổi cũng không lớn lắm, nghe voice chat trong nhóm nãy giờ thì cũng có thể hiểu được đại khái. Cậu thở dài trong lòng một hơi, không nghĩ tới 4vs4 lại gặp được người chơi hack, còn là hai đội cùng chơi hack nữa chứ, càng lạ lùng hơn nữa là trong đội còn có 1 người mò đi tặng trang bị cho người ta và kết quả là tự mình đi tìm đường chết nữa. Nhưng đội bọn họ vẫn còn 3 người, 2 người con gái còn lại này cũng không ngốc như thằng nam hồi nãy, đội bọn họ cũng chưa chắc là sẽ thua. Hà Nguyệt Tâm gần như cả đường đi không giết người nào cả, chỉ việc nhìn thông báo thành viên trong đội không ngừng kích sát người khác hiện lên trên màn hình thôi. Hà Diễn Lạc không có dùng tài khoản chính của mình, anh chỉ tiện tay đăng kí đại một tài khoản mới khác, nhưng việc này cũng không cản trở anh tàn sát cả bản đồ. Hà Thúy Chi và Hà Tinh Hoài thao tác không lợi hại như Hà Diễn Lạc, nhưng thi thoảng cũng giết được một người. Hà Nguyệt Tâm được bọn họ bao bọc ở giữa, cả quá trình toàn như đi chơi vậy. Vừa mới nhìn thấy được một kẻ địch thì liền bị ba anh trai bắn bỏ không thương tiếc rồi, hoàn toàn không cần cô mở chốt an toàn luôn. Một trò chơi đầy nguy hiểm như vậy, đi trên đường cũng cần phải không ngừng tìm đồ để che chắn cho mình, cứ luôn thấp thỏm lo sợ rằng không biết khi nào mình sẽ bị bắn chết, nhưng giờ lại bị cô chơi như game dã ngoại vậy, thật không dễ dàng mà. Hà Nguyệt Tâm dần dần không còn cam tâm chỉ núp lùm sau lưng ba anh trai nữa, nhìn thấy kẻ địch cũng thử nổ súng, nhưng cả đường đi cô đều được ba anh trai bao bọc lấy, kẻ địch cứ hễ xuất hiện là sẽ bị ba anh trai xả súng bắn chết ngay. Nhưng cũng sẽ có lúc không cẩn thận, Hà Nguyệt Tâm vẫn là bị mất máu rồi, băng gạc trong balo Hà Nguyệt Tâm cũng đã dùng hết rồi: "Anh, mấy anh ai còn thuốc?" Cô nhìn bản đồ một cái, bây giờ ba anh trai đều đang ở trên lầu gác súng giúp cô. Ngoài đời thực Triệu Nghệ và Phương Viên đều đang ngồi bên cạnh Hà Nguyệt Tâm, Triệu Nghệ liếc nhìn qua màn hình điện thoại của Hà Nguyệt Tâm, nói: "Tao ở gần mày này." Phương Viên cũng đút đầu qua xem: "Bà hết băng gạc rồi à, trong balo tôi còn nhiều lắm đấy!" Hai người nhìn vị trí của Hà Nguyệt Tâm trên bản đồ xong liền leo cửa sổ vào trong phòng, quăng hết đống băng gạc và hộp cứu thương xuống trước mặt Hà Nguyệt Tâm. Người đồng đội còn lại của Triệu Nghệ và Phương Viên: "......" Hai người còn có mặt mũi mà nói Hà Lộ Từ sao!! Hai người các người không phải cũng tự đi tặng thuốc cho người ta đó sao!! Bởi vì voice chat trong nhóm, nên cậu có thể rõ ràng nghe thấy đối thoại của mấy người họ, nhất thời cảm thấy mình còn trẻ mà đã mắc bệnh nhồi máu cơ tim rồi. Game này không chơi nổi nữa rồi! Gặp được một *đoàn sủng hàng thật giá thật!! (*Đoàn sủng 团宠:ý chỉ người được cưng chiều nhất trong một tập thể) Cậu nhìn rõ mồn một hết cả, ba người đàn ông trong đội kế bên cả đường đi đều bao bọc bạn gái đó thì cũng thôi đi, ấy thế mà những người trong đội trừ cậu ra còn tranh giành nhau mà đi đưa đồ qua cho đội kế bên nữa chứ. Cậu mệt tim quá. Phương Viên liếc nhìn danh sách thành viên nhóm một cái, phát hiện tên của đồng đội còn lại đã xám xịt rồi. Phương Viên í lên một tiếng: "Sao cậu ta xuống rồi?" "Không biết, có lẽ là rớt mạng rồi." Triệu Nghệ nhìn cũng không thèm nhìn, cô đều sắp quên mất sự tồn tại của người này luôn rồi, "Không sao, mặc kệ nó đi." Cuối cùng đợi Hà Diễn Lạc giết hết tất cả những người trong bản đồ chỉ còn lại hai đội bọn họ thôi thì Triệu Nghệ và Phương Viên đã dùng kỹ xảo mà Hà Diễn Lạc dạy để giết Hà Thúy Chi và Hà Tinh Hoài rồi. Cuối cùng hai người đấu không lại Hà Diễn Lạc, và kết quả cúng cuồi là Hà Diễn Lạc dẫn Hà Nguyệt Tâm vinh quang chiến thắng. Hà Nguyệt Tâm cả quá trình không làm gì cả, nhìn dòng chữ "Đại cát đại lợi, tối nay ăn gà" trên màn hình điện thoại, cô nhịn không được mà cảm thán, ăn gà cũng quá dễ dàng rồi đi! Game này cũng chơi vui phết đấy! Hà Lộ Từ: "?" - -- Sau khi về nhà, dặn tài xế chở Phương Viên và Triệu Nghệ về nhà an toàn xong thì cả nhà Hà Nguyệt Tâm ai về phòng nấy. Hà Lộ Từ vừa về phòng liền bắt đầu chầm cảm. Nguyện vọng được học chung một lớp với em gái của anh đã tan thành mây khói rồi không nói, giờ lại xuất hiện thêm một đối thủ cạnh tranh như thần thánh là Hà Diễn Lạc nữa, em gái ngay cả Hà Diễn Lạc thích ăn gì đều có thể nhớ rõ hết cả, nhưng em gái lại không nhớ rõ anh thích ăn gì! Đời thật quá bất công mà! Lúc chơi game trên máy bay, cả quá trình anh đều bị ba anh trai ăn hiếp cả. Anh đã làm sai gì chứ. Anh đã không còn là người mà em gái nhà họ Hà thích nhất nữa rồi. Ủ rũ 2 phút đồng hồ, anh lập tức ngồi thẳng người dậy, anh không thể ngồi chờ thời hoài như vậy được, anh phải nghĩ cách gì đó mới được. Anh muốn trở thành người anh mà em gái thích nhất trong tất cả các anh trai. Nhưng mấy anh trai còn lại đều ra ngoài xã hội hết rồi, 3 người đều có chỗ đứng của riêng mình trong lĩnh vực của họ, còn anh thì có gì chứ? Chỉ dựa vào học hành tiến bộ mà nhận được lời khen của em gái thôi vẫn chưa đủ. Nhìn cái máy tính bảng trên tay một cái, trong đầu anh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ. Có lẽ trên mạng cũng sẽ có người có sự phiền muộn giống anh thì sao? Nói không chừng có thể tìm ra được đáp án trên đó thì sao. Anh cầm máy tính bảng lên, nhấn vào khung tìm kiếm, nhập từ khóa tìm kiếm: "Làm thế nào mới có thể khiến cho em gái bám dính tôi nhất?" Vừa nhập từ khóa thì khung tìm kiếm đã đề xuất ra một loạt từ khóa tương tự nhau, điều này chứng tỏ rằng cũng có rất nhiều người có sự phiền muộn giống anh. Cư dân mạng bình luận khá là tạp, có người nói chuyển khoản, gửi lì xì (trên WeChat). Hà Lộ Từ nhíu mày, nhưng Hà Nguyệt Tâm không thích những thứ vật chất đó, thứ mắc quá em ấy còn không chịu nhận nữa kìa. Đợi anh tra hết tất cả những từ khóa đề xuất, tìm hơn nửa ngày trời, nhưng vẫn không tìm ra được một ý kiến nào có chút hữu dụng cả. Anh suy nghĩ một hồi, liền sửa cụm từ "Làm thế nào mới có thể để em gái bám tôi" thành "Làm thế nào mới có thể để em gái thích tôi nhất". Sau khi sửa xong thì đề xuất nhiều hơn thêm mấy trang. Anh có chút vui mừng nhấn vào xem. Cái đầu tiên là một trang web tự như Yahoo! hỏi đáp, người trả lời trực tiếp gửi link đính kèm, làm thế nào để em gái thích cậu ư? Xem cái này rồi sẽ hiểu ngay thôi. Hí Hí Hí Hí. Hà Lộ Từ nhíu mày nhìn chằm chằm 4 chữ cuối câu, tại sao anh lại cảm thấy mấy chữ này có chút thô tục nhỉ. Nhưng điều này vẫn không cản trở được tinh thần ham học hỏi của anh nhấn vào đường link đó. Đường link liên kết đến một video trên *B Trạm, tiêu đề là "Anh trai quá yêu tôi rồi phải làm sao đây cut." (*B trạm: Bilibili, nền tảng xem video như Youtube ở TQ) Nhìn thấy tiêu đề này, Hà Lộ Từ chấn động đến nổi ngây cả người. Là do anh nghĩ sai sao, tại sao anh cứ cảm thấy tiêu để này hơi có chút không đúng lắm nhỉ?! Nội dung video là một đoạn cut nhỏ, vừa nhấn vào link thì video đã tự động phát sóng rồi. Xem một hồi thì anh lại càng chấn động và kinh ngạc hơn. Í? Tại sao trong lúc anh trai đang tắm trong bồn tắm thì em gái lại bước vào trong phòng tắm như chỗ không người vậy? Tại sao khi em gái dẫm phải cục xà bông thì lại trượt vào trong bồn tắm của anh trai chứ?? Xà bông là dùng để làm như vậy ư? Tại sao áo phông trên người em gái ướt sũng tới nổi xuyên thấu luôn rồi còn quay cận cảnh nữa vậy! Dmmm, ngũ quan trên người anh đều vặn vẹo lại với nhau. Đợi nhìn thấy ánh mắt của người anh trai tránh né vô lễ không nên nhìn thì Hà Lộ Từ mới thở phào một hơi, coi như mày còn là con người. Nhưng khuynh hướng phát triển lúc sau lại trở nên có chút không bình thường rồi. Em gái bước ra khỏi bồn tắm, thay đồ xong rồi lau khô tóc trước gương, lúc soi gương thì anh trai để trần nửa thân trên ôm lấy em gái từ phía sau. Xem tới đây, đồng tử của Hà Lộ Từ giãn nở ra hết cỡ, đây là cái huần hòe gì vậy, AAA! Đợi lúc nhìn thấy cảnh môi của anh trai mơn trớn trên mặt em gái thì anh liền vội quăng máy tính bảng xuống đất ngay, sàn nhà có hơi trơn, nên quăng xuống cái máy tính bảng nó trượt ra xa tít. Biểu cảm trên mặt anh cứ như gặp quỷ vậy, anh bị dọa sợ rồi. Cái này có cái liên quan khỉ khô gì tới việc khiến em gái thích anh đâu chứ? Làm anh mà như vậy sẽ bị sét đánh đấy? Sau khi chết sẽ xuống địa ngục đó, nhỉ? Trong nháy mắt anh đã hiểu rõ vấn đề xảy ra ở đâu rồi, cái thích mà người đó hiểu với cái thích mà anh nói là hai chuyện hoàn toàn khác nhau! Cái thích mà anh nói không phải loại thích đó! Ánh mắt nhìn máy tính bảng của anh như là đang nhìn thứ gì đó rất kinh khủng vậy. Biến thái trên mạng cũng quá nhiều đi, anh không dám lên mạng lướt sóng nữa đâu. Kinh sợ còn chưa hồi phục lại bình thường thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra, thân ảnh của Hà Thúy Chi xuất hiện ngoài cửa, vừa vào liền nhìn thấy gương mặt kinh ngạc sợ hãi của Hà Lộ Từ ngay. Hà Lộ Từ:...... Máy tính bảng gần như là ở ngay dưới chân Hà Thúy Chi. Hà Thúy Chi nhíu mày, không hiểu Hà Lộ Từ tại sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, nên mới đẩy cửa vào xem thử, nhìn thấy cái máy tính bảng dưới đất, anh vô thức nhặt lên xem. Lúc nhìn thấy Hà Thúy Chi nhặt máy tính bảng lên xem thì Hà Lộ Từ lại càng hoảng sợ hơn. ANH ĐỪNG XEM A A A! HẠI MẮT ĐÓ! Bàn tay cầm máy tính bảng của Hà Thúy Chi đơ cứng lại, sau khi xem xong video, anh slow motion ngẩng đầu lên nhìn Hà Lộ Từ một cái, trong mắt tràn ngập các cảm xúc rất phức tạp, như là kinh ngạc, chê bai, lúng tung...... Hà Lộ Từ:? Không khí trong phòng cơ hồ ngừng hẳn lại. Hà Lộ Từ phản ứng nhanh hơn: "Không phải như vậy đâu, anh nghe em giải thích!" Anh thật sự không phải là anh trai biến thái đâu! Hà Thúy Chi đặt máy tính bảng lên bàn bên cạnh: "Đừng giải thích nữa, chuyển trường đi." Hà Lộ Từ: "......" Hai ngày hôm nay cả người Hà Lộ Từ đều tang thương đến đỉnh điểm, anh thật sự quá thảm rồi. Anh không những mất tư cách học chung lớp với em gái, bây giờ ngay cả tư cách chung trưởng cũng bị bóc lột luôn rồi sao. Anh bám dính lấy Hà Thúy Chi giải thích liền hai ngày trời, cuối cùng Hà Thúy Chi mới miễn cưỡng tin anh, gọi điện dặn cấp dưới tạm hoãn thủ tục chuyển trường trước, anh quan sát một thời gian rồi tính sau. Hà Nguyệt Tâm không biết hai anh trai xảy ra chuyện gì, lúc hỏi Hà Thúy Chi thì biểu cảm trên mặt Hà Thúy Chi có vẻ rất khó nói nên lời, cuối cùng anh chỉ sờ sờ đầu cô, không nói gì cả. Hỏi Hà Lộ Từ thì Hà Lộ Từ không biết là nghĩ tới cái gì mà mặt đột nhiên đỏ bừng lên, đánh chết anh cũng không nói ra thì cũng thôi đi, còn né tránh cô nữa chứ. Chẳng lẽ cô đã lỡ làm chuyện gì khiến cho hai anh trai không vui nữa rồi à? Quan hệ trước đây của anh cả và anh tư rất lạnh nhạt, kỳ nghỉ Quốc Khánh lần này đã khiến cho mối quan hệ của hai người kéo lại gần hơn, tuy rằng vẫn thích khịa nhau bằng lời nói, nhưng ít ra thì không còn lạnh nhạt như hồi trước nữa. Nghĩ tới quan hệ giữa mấy anh trai thì Hà Nguyệt Tâm lại bắt đầu rầu. Điện thoại trên giường đột nhiên run lên một cái, Hà Nguyệt Tâm mở khóa màn hình ra xem. Mục Xuyên: [Chia sẻ link: Mùa này ăn trái cây gì tốt cho sức khỏe nhất] Hôm đó sau khi trò chuyện với Mục Xuyên xong thì Mục Xuyên đề nghị kết bạn WeChat với cô, cô cũng không có từ chối, làm bạn với Mục Xuyên có lẽ cũng là một quyết định không sai. Hai người giao lưu trên WeChat không nhiều, đại đa số thời gian là Mục Xuyên chia sẻ một số link kỳ kỳ lạ lạ cho cô. Hà Nguyệt Tâm đang rầu thúi ruột, cô nghĩ một hồi rồi mở bàn phím lên bắt đầu gõ chữ: Anh nói, làm sao mới có thể khiến cho mối quan hệ của hai người trở về như xưa nhỉ? Mục Xuyên đang xử lý công việc, sau khi anh kết bạn WeChat với Hà Nguyệt Tâm xong, mỗi ngày đều phải nhìn chằm chằm khung chat của cô và anh nửa ngày trời. Bồi Nghị chia sẻ cho anh một đống kỹ năng cua gái, anh chê mấy cách đó quá dầu mỡ, nên quăng hết sang một bên không thèm ngó tới, nhưng đại đa số thời gian, anh đều sẽ ôm điện thoại nhìn nhưng lại không biết phải nhắn gì với Hà Nguyệt Tâm. Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng quyết định chia sẽ một số kiến thức về sức khỏe cho cô, mà Hà Nguyệt Tâm nhận được tin nhắn thì đều không trả lời câu nào cả. Điện thoại đột nhiên báo chuông có tin nhắn, anh cầm điện thoại lên nhìn đoạn tin nhắn mà Hà Nguyệt Tâm gửi, ngây người một hồi lâu. Hà Nguyệt Tâm trả lời anh rồi ư? Nhưng tin nhắn mà Hà Nguyệt Tâm gửi là có ý gì đây. Anh ngẫm nghĩ một hồi rồi mới bắt đầu gõ chữ. Mục Xuyên: Phải tỏ ra là mình có ý tốt muốn thân cận. Rất nhiều lúc bởi vì con người ưa sỉ diện nên không ai chịu bước ra bước đầu tiên cả. Hà Nguyệt Tâm cứ tưởng rằng Mục Xuyên sẽ hỏi một đống thứ không đâu, thí dụ như nói là hai người nào vậy, ai biết được rằng Mục Xuyên không hỏi câu nào cả mà trực tiếp đưa ra đáp án luôn. Cô nhìn tin nhắn dần rơi vào trầm tư. Làm thế nào mới có thể để mấy anh trai bước ra bước đầu tiên đây? Mục Xuyên: Có thể thử tặng quà, có thể mua những thứ mà đối phương thích, đợi lúc đối phương nhận được quà rồi chắc chắn sẽ rất cảm động. Hà Nguyệt Tâm nhìn thấy câu này liền cười ra thành tiếng, Mục Xuyên đây là tưởng rằng cô muốn làm hòa với ai đó nên mới hỏi anh như vậy à? Nhưng cách tặng quà mà anh nói cũng là một biện pháp không sai. Càng nghĩ cô càng thấy chiêu này được. Nếu như cô mua quà sau đó tặng cho anh cả, nói cho anh cả biết đây là quà mà anh tự chọn theo sở thích của anh cả, như vậy thì anh cả sẽ biết được anh tư thế nhưng lại nhớ rõ sở thích của mình, chắc chắn anh cả sẽ rất cảm động. Hà Nguyệt Tâm ngồi bật dậy trên giường. Hà Nguyệt Tâm: Cách tốt! Em đi mua quà đây! Mục Xuyên: [Hình ảnh] Hà Nguyệt Tâm mở hình ra xem, là một lá thư mời dự bữa tiệc từ thiện, cả lá thư mời đều là màu đen được in chữ nổi màu bạc, khiêm tốn như xa hoa, chỗ đối tượng được mời được để trống. Mục Xuyên: Trong những buổi tiệc từ thiện sẽ có không ít người đem đồ mình cất giữ ra bán đầu giá, nói không chừng sẽ có quà mà em cần đấy. Thư mời này do một người bạn của anh không có thời gian đi nên mới dư ra đấy. Mục Xuyên: Thấy em cần nên tặng em đấy. Hà Nguyệt Tâm nhìn kỹ thư mời một lần nữa, bên trên có một đống chữ "tư nhân". Loại tiệc từ thiện này cô có nghe từ chỗ anh cả, thường thì chỉ có những người quyền quý danh viện mới có tư cách đi thôi, ngay cả nhà họ Hà thì cũng chỉ có mình Hà Thúy Chi có tư cách đi thôi, mấy hôm trước cô cũng thấy trên bàn làm việc của anh cả có lá thư mời này. Bây giờ Mục Xuyên muốn tặng thư mời này cho cô sao? Bồi Nghị đang đứng cạnh Mục Xuyên nhìn đến mắt mở to mồm há hốc, bên ngoài có không ít người bỏ ra số tiến lớn để có được một lá thư mời này còn cầu không được. Không vì gì khác, người tham gia buổi tiệc từ thiện này nhất định là người quyền quý, hơn nữa còn phải là khách quen thông qua thẩm định tài sản của câu lạc bộ nào đó nữa. Bây giờ Mục Xuyên thế nhưng tùy tiện tặng cho Hà Nguyệt Tâm rồi? Hà Nguyệt Tâm ngẫm nghĩ hồi lâu, cô tuy rằng sống tiết kiệm, nhưng đó là đối với bản thân mình mà thôi, nếu như muốn tặng quà cho mấy anh trai thì nhất định phải mua đồ càng mắc càng tốt. Hơn nữa cô cũng có tiền mà! Sau khi mua nhà cho ba mẹ nuôi thì trong tài khoản cô còn hơn 100 triệu tệ lận, những món đồ trong buổi tiệc từ thiện này cô chắc là đều có thể mua nổi! Bây giờ Mục Xuyên tặng thư mời cho cô, đến lúc đó cô lại mua một món quà tặng anh, cảm ơn ý tốt của anh là được rồi. Hà Nguyệt Tâm: Cảm ơn anh!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]