Để ý đến ánh mắt Triệu Thụy Hoài, Trì Tự sờ sờ góc áo, nhẹ giọng hỏi, "Có vấn đề gì sao?"
"Ừm." Triệu Thụy Hoài than một tiếng, tầm mắt hắn hạ xuống, không một chút mất tự nhiên, "Quản lý, chọn một đôi giày mới cho cậu ấy."
"Vị tiên sinh này, size là của anh là bao nhiêu ạ?"
Trì Tự không trả lời, có chút xấu hổ nhìn về phía Triệu Thụy Hoài, "Triệu tổng, có phải là làm anh tốn kém quá rồi không?"
Lúc này Triệu Thụy Hoài mới ngước mắt nhìn anh, bộ dáng nhíu chặt mày cho người ta thấy một cảm giác vô cùng thiếu kiên nhẫn.
Trì Tự rất có khả năng quan sát, liền báo cho quản lí size giày của mình. Anh thức thời làm biểu cảm Triệu Thụy Hoài nhu hòa đi không ít. Đổi dáng ngồi, tiếp tục lật tạp chí.
Tạp chí thời trang, lật liên tục như vậy, rõ ràng là cũng chỉ xem hình.
Trì Tự thầm tố cáo ông chủ làm bộ làm tịch trong lòng, ngoài mặt lại vô cùng cảm kích.
Rất nhanh quản lý đã đem tới một đôi giày da màu đen được chạm khắc của Anh, vừa hợp với Tây trang kẻ sọc xanh đậm của Trì Tự. Trong cái thanh lịch, cổ điển lại có chút lịch sự, phong độ. Ngay cả nữ quản lí cực ít nói chuyện cũng mở lời khen ngợi, "Anh thật sự rất hợp với bộ đồ này, rất ít khách có thể vừa vặn với bộ đồ được như anh. Thực sự rất đẹp trai."
Bốp.
Tạp chí bị ném trên bàn trà thủy tinh.
Triệu Thụy Hoài đứng lên, thong thả cài cúc áo rồi đi đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-tam-can-cua-ong-chu/1161394/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.