"Bố, lần sau con có thể ra ngoài chơi không?" Trì Tự ngã sấp trên ghế dựa điều khiển, hai tay nắn nắn tai bố mình, cười tủm tỉm làm nũng.
"Chuyện này con phải hỏi mẹ con, cũng không phải chuyện bố có thể quản đâu."
Nghe bố nói, Trì Tự ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn lại, hơi cúi đầu, vừa nãy còn cong mắt giờ lại rũ mắt xuống, trông như chó con đói bụng, thoạt nhìn vô cùng đáng thương lại ủy khuất, "Mẹ..."
Mẹ đeo mắt kính, đen mặt quát, "Khỏi, mỗi lần về làm bài tập xong đều dẫn con đi công viên chơi còn không hài lòng."
"Hôm nay sinh nhật con mà!"
"Ngày sinh con cũng là ngày khổ của mẹ, con đáng thương mẹ còn đáng thương hơn. Mẹ là chủ nhiệm lớp con, điểm con lại thấp như vậy còn không biết xấu hổ."
Ây...
Trì Tự mới tròn mười hai tuổi, vừa bước vào năm đầu tiên của cấp hai, mẹ cậu lại là chủ nhiệm lớp năm nhất của cậu rồi cứ theo đó đến cuối cấp hai. Bố lại là một lãnh đạo nhỏ trong một nhà xưởng, quyền lực tuy là không lớn nhưng đãi ngộ rất nhiều, đủ để chống đỡ gia đình ba người già trẻ không lo cơm áo. Trì Tự là con một. Anh cũng là đứa con duy nhất trong một gia đình ba thế hệ, vì vậy từ khi sinh ra đã nhận được hết mọi cưng chiều. Ngày thường, phiền muộn lớn nhất chính là thành tích luôn ở mức trung bình. Dù cho các giáo viên bộ môn đã dùng đủ biện pháp nhưng không thể nào giúp thành tích anh tốt hơn.
Và một ngày như vậy, sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-tam-can-cua-ong-chu/1161384/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.